Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2016

TRANG BÌA






Nguyễn Quang






HÀNH TRÌNH

DÂN CHỦ







Viện Nhân Quyền Việt Nam

Chương 1 Hãy chuyển giao quyền lực một cách hoà bình trong trật tự !

Chương 1

Hãy chuyển giao quyền lực một cách hoà bình trong trật tự !

Trong một xã hội không có kỷ cương vô trật tự, những bản tin như thế này nhan nhãn đầy khắp mặt báo: 9x cướp, hiếp cụ bà 90 tuổi, nhà báo bị đốt - vợ giết chồng, chồng tưới xăng đốt cả vợ con, cô gái giết cha, con trai giết mẹ...hàng ngàn câu chuyện thương tâm từ cờ bạc, ma túy nhưng ở đây chỉ đề cập đến tiêu điểm giết người vì đó là sự kết thúc bi thảm nhất về hành vi của con người.
Đặc điểm của tình hình an ninh VN hiện tại, đó là trong thời gian vừa qua Công an bị tấn công nhiều nhất đến phơi xác trôi sông với viên Trung tá Công an ở Nghệ An thân đã sình khi dân phát hiện!
Chỉ với mấy dòng đã hiện lên bức tranh toàn cảnh Việt Nam ngày nay, một dân tộc trên danh nghĩa đến vài trăm ngàn tổ chức dân sự nhưng thật sự nó chỉ là cái đuôi của thứ nhà nước bạo quyền toàn trị. Đất nước này chưa có các tổ chức xã hội dân sự.
Một cháu đang học mẫu giáo bị cô bảo mẫu cho vào thang máy chạy lên xuống để răn đe, đầu va vào tường khiến cháu bị chấn thương sọ não phải nhập viện, nhưng nào có tổ chức nào lên tiếng ngoài những người thân của gia đình. Những Mặt trận tổ quốc, Hội phụ nữ chỉ nhằm mục đích tuyên truyền, thứ công cụ của đảng hơn là phục vụ dân.
Đó là những quái thai của xã hội dân sự! Trẻ em vị thành niên bị lạm dụng tình dục thuộc con số cao chất ngất của hành tinh! Có cháu mới 12 tuổi đã phải sinh con! Nhiều cụ ông trên bảy mươi lại cùng hiếp dâm nhiều lần một cháu bé! Những truyện dài đau thương diễn ra như ai nấy đều quên mình làm người trên đất nước này.
-Tại Việt Nam 60 mươi năm qua không có nền giáo dục, dưới chế độ CS chỉ có bộ máy tuyên truyền!
Hầu hết các nước cho dù đang bắt đầu phát triển, các trường Đại học, các Viện nghiên cứu đều độc lập cho nên nó có vai trò của một tổ chức xã hội dân sự. Ở Việt Nam, hiện tại các tỉnh đều có Trường Đại học, ngày một nhiều hơn với các đại học tư hoạt động theo cơ chế thị trường nhưng không có gì là tự trị đại học. Tất cả đều dưới sự chỉ đạo độc quyền lãnh đạo của Đảng CS, nên sẽ mãi mãi là loại trường tuyên truyền hơn là nơi truyền thụ những giá trị phổ quát theo nguyên ngữ đi cùng tính chất truyền thụ những giá trị phổ quát.
Như vậy chính ra các đại học là những tổ chức xã hội dân sự đầu tiên để mở ra tương lai cho các dân tộc, ngay từ bước khởi đầu nó đã bị làm hỏng yếu tính nền tảng của đại học.
Đại học đã không trở thành tổ chức dân sự xuất phát từ sự độc lập của các Giáo sư đưa đến sáng tạo cho Quốc gia thông qua giới trẻ, trước nguy cơ sợ trở thành một lực lượng đảng phái chính trị , một mối lo cho giới cầm quyền, nên đại học Việt Nam trở thành thứ trường đào tạo với những tri thức lỗi thời như chuyện giải thích nguồn gốc con người từ vượn người mà ra, nhưng ngày nay trên bình diện khoa học với công nghệ gene về di truyền học không thể xảy ra trong sự biến đổi yếu tố di truyền từ khỉ thành người!
Những nhà độc tài bao giờ cũng muốn ôm tất cả công việc trong tầm tay của mình hầu tóm thâu thật nhiều quyền lực càng tốt 'Quốc gia là trẫm'. Nhưng ngay trên bình diện cá nhân đã mang đầy những khiếm khuyết khi sinh ra làm người và những gì thuộc phạm vi quốc gia trải qua bao triều đại với những bài học lịch sử, có thể tóm tắt 'lịch sử chỉ toàn những chuyện đánh nhau hơn là cùng nhau kiến tạo hòa bình', nên Hoà Bình cho nhân loại trở thành giấc mơ muôn thuở của con người!
Chính sự thiếu sót của Nhà nước hay các Vương triều trước đó cho nên rất cần thiết cho sự hình thành của các tổ chức thuộc xã hội công dân. Chính các tổ chức thiện nguyện sẽ là nơi sàng lọc tự nhiên để đào thải cũng như tiến cử các công dân đi xa hơn để phục vụ có hiệu quả trong việc điều hành đất nước theo con đường phát triển tự nhiên có chọn lọc, ngược lại hoàn toàn với con đường cướp chính quyền bằng bạo lực.
Việc loại bỏ những kẻ bất tài ra khỏi guồng máy quốc gia, quả thật chỉ có thể thực hiện khi các tổ chức thuộc xã hội dân sự lành mạnh trên nền tảng thiện nguyện và độc lập. Đây chính là yếu tố quan trọng căn cơ của chế độ dân chủ.
Bàn về xã hội dân dân sự chính là lột mặt, phơi bày ra cho toàn dân thấy rõ đâu là một chế độ dân chủ đích thực và đâu là thứ dân chủ giả hiệu. Nói rõ ra là việc tôn trọng nhân quyền! Một chế độ hay triều đại có tôn trọng quyền làm người hay không thể hiện qua việc các công dân có được tự do lập hội? Chắc chắn rằng dưới bất cứ chế độ độc tài như CS không ai có quyền này, cho dù chỉ mới hình thành trong tư tưởng đã bị chụp mũ và cho vào tù vì tội danh 'Âm mưu lật đổ chính quyền' Vì với CS buộc tội là buộc từ trong tư tưởng, nghĩa là có tội từ tư tưởng mà ra hành động!
Ngày nay có những định nghĩa nhân quyền khác nhau, nói đúng ra đó là những ngụy biện về sự mạo nhận nhân quyền khác nhau, VÌ thật sự Nhân Quyền là những giá trị chung mang tính phổ quát đã được ghi trong Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền. Cụ thể như Trung Quốc bảo rằng họ lo cho cái ăn của hơn một tỷ dân đó là nhân quyền, nhưng con người sinh ra có phải chỉ vì cái ăn khi bao lâu còn có mặt ở cuộc đời?
Xã hội dân sự được định nghĩa trung tâm về các quyền dân sự, mà các quyền dân sự là các quyền phổ quát. Nếu không nhận ra được một cách rõ ràng và phân minh sẽ luôn trong sự lập lờ về sự chính danh hay ngụy biện trong sự tôn trọng các quyền cơ bản của con người.
Khắp nơi từ Huế, Sài Gòn, Hà Nội...đi đâu cũng nghe người dân bàn tán về Ai Cập, Tunusia, Cách mạng Hoa Nhài…nhất là về chuyện lần đầu tiên trong lịch sử dân tộc Việt những người yêu nước bị nhà cầm quyền công an trị đánh đập tàn nhẫn công khai!
Ở đây không cần lập lại những lời ai oán đến trả thù, chỉ mong sao như với Đường Lối Mới qua Viện Nhân Quyền Việt Nam: Chính quyền Cộng sản Việt Nam hiện nay hãy chuyển giao quyền lực một cách hoà bình trong trật tự sang chế độ dân chủ để tránh đổ máu đau thương cho đồng bào! Các 'Đồng chí' vẫn sinh hoạt đảng và thanh sạch đội ngủ càng quý biết bao để có đối trọng với Lực lượng Tự Do, Dân Chủ...Người viết tin rằng chưa chắc các 'Đồng chí' đã thua nếu thực hiện được việc làm lại chính mình, hãy can đảm lên và đừng bỏ chạy vì khách quan mà nói số đảng viên CS yêu nước ngày nay không còn mấy người, chỉ toàn cơ hội! Và nếu yêu nước thật sự cũng không còn ai theo Cộng sản nữa! Dân tộc này rất bao dung và hãy cùng nhau nhớ rằng: Chúng ta đều thuộc dòng giống Lạc Hồng, chỉ có bọn Hán gian mới nã súng vào Con Rồng Cháu Tiên này!



Chương 2 Nhân Quyền và Bất Bạo Động

Chương 2

Nhân Quyền và Bất Bạo Động

Những cuộc biểu tình chống Trung Quốc trong thời gian vừa qua vắng dần do sự đàn áp ngăn cản của chính quyền, nhưng đánh đổi lại trước sự sôi sục vì lòng yêu nước, người dân có thể nổi lên bạo loạn bất cứ với lý do gì tại các địa phương.
 
Trước hết phải nói đến những cuộc đình công của công nhân từ Nam chí Bắc, không ngày nào không xảy ra những cuộc cuộc đình công để đòi tăng lương, cuộc sống hiện tại quá khó khăn vật giá tăng vọt từng giờ. Nổi bật nhất cũng như đau thương vô cùng, đó là người bảo vệ của một công ty theo một lệnh ngầm đã nhảy lên xe thay tài xế, tất nhiên kẻ vô nhân tính này không có bằng lái xe, y đã húc xe tải vào công nhân đang biểu tình trước cổng để đòi tăng lương, hậu quả nhiều công nhân bị thương nặng và một người chết tại chỗ!
 
Cuộc nổi dậy của toàn dân, phải nói là toàn dân vì khi chiếc xe ba gác chở xác em Hiền, 16 tuổi chết oan do sự tắc trách của các BS Bệnh viện Năm Căn, Cà Mau chẩn đoán sai và thiếu trách nhiệm, dân chúng hai bên đường trong khắp thành phố đã đổ ra lòng đường với những lời phản đối cùng hô lớn ‘Bọn bất nhân, bọn bất nhân tham nhũng…’ Thông tin chính thức trên các báo có đến 30 người đã bị bắt và sắp bị truy tố! Tất nhiên ai cũng bị quy chụp cho cái mũ hình sự, không có người nào là tù lương tâm cả dưới chế độ Cộng sản.
 
Vụ tập họp đông nhất trong ôn hòa đến chín ngàn người, đó là các tín hữu Công Giáo và Tin Lành đã hội lại để đón mừng Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II được phong Chân Phước. Theo nhà hoạt động nhân quyền và tự do tôn giáo lão thành Michael Benge‘vào tháng Năm vừa rồi trên 75 người Hmong Thiên Chúa Giáo đã bị sát hại. Hàng trăm người khác đã bị thương hay bị bắt giữ và đem đi những nơi không được tiết lộ’.
 
Dân oan biểu tình đòi đất đai, 1 trẻ 12 tuổi bị bắn chết!
 
Trong khi đang tập trung trước công trường nhà máy lọc dầu Nghi Sơn thuộc tỉnh Thanh Hóa đòi quyền lợi vì chính quyền và chủ thầu dự án tiến hành thu hồi đất, công an đã xả súng vào đám đông dân chúng khiến 2 người gục ngay tại chỗ. Sau khi được đưa đi cấp cứu, một nạn nhân tử vong và hai người bị thương nặng. Nạn nhân tử vong là một trẻ em 12 tuổi.
Ba nạn nhân gồm: chị Lê Thị Thanh; em Lê Xuân Dũng và ông Lê Hữu Nam.
Em Lê Xuân Dũng là người đã tử vong. Người nhà em đã gào khóc, kêu la thảm thiết ngay tại bệnh viện.
Ông Lê Hữu Nam 43 tuổi hiện đang chấn thương sọ não nghiêm trọng được cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Thanh Hóa.
Chị Lê Thị Thanh 37 tuổi, người dân thôn Trung Sơn bị đạn bắn xuyên tay và đang được chăm sóc tại Bệnh viện Đa khoa huyện Tĩnh Gia.
Người dân bị đè nén từ lâu, cuộc sống lâm vào cảnh bần cùng vì bị cướp đất, cùng với căng thẳng từ vụ việc công an xả súng vào đám đông dân chúng, rất đông dân cư ở đây đã tiến tới tư gia của ông Lê Trọng Hồng, Chủ tịch Ủy ban nhân dân xã để phản đối, bày tỏ sự tức giận. Căng thẳng dâng mạnh đã khiến những người dân này đập phá các đồ đạc trong nhà riêng của ông Hồng, mà theo họ, đó là những “tài sản nhờ tham nhũng, ăn chặn tiền đền bù của dân”.
Theo thông tin trước đó, vào ngày 18/5, tại Hải Phòng, thông qua Ban giải phóng mặt bằng, đại diện chính quyền đã thuê hơn 40 côn đồ thẳng tay tấn công phụ nữ, người già. Mặc cho nạn nhân quỳ lạy van xin, bọn côn đồ vẫn ra tay vô cùng tàn nhẫn bằng đá và gậy gộc” !
Cần nhắc thêm rằng, dự án Nhà máy lọc dầu Nghi Sơn nằm trên địa bàn huyện Tĩnh Gia, Thanh Hóa. Năm 2009, nơi này từng xảy ra vụ việc hơn 200 công nhân Trung Quốc cầm gậy gộc xông vào nhà dân đập phá, cướp bóc.
- 200 công nhân Trung Quốc “quậy” ở Nghi Sơn, Thanh Hóa! Trên Vietnamnet đã đăng tải vụ việc này.
Người ta đặt câu hỏi rằng “tại sao Chính quyền địa phương tỏ ra bất lực với công nhân TQ làm loạn, nhưng lại sẵn sàng nổ súng bắn chết dân lành vô tội? Người nông dân không thể có súng, hãy trả lời 2 phát súng ở đâu ra ? Kẻ nào đã gây ra cái chết thương tâm với em Dũng?”. Đó cũng là những câu hỏi của người Việt Nam hôm nay!
Cũng chỉ cách đây một thời gian, thông tin về việc hai em trai ở Nghệ An, Nguyễn Trung Trọng Nghĩa 15 tuổi và Nguyễn Trọng Đức 12 tuổi bị những bạn bè đồng lứa chặn đánh hội đồng trên đường đi học để trả thù chính trị do phát biểu bày tỏ nhận định của mình về nền giáo dục, về trật tự xã hội. Vụ ẩu đả này cũng do công an thực hiện, qua bàn tay của trẻ em!
Trong khi dư luận vẫn chưa hết tức giận vụ việc em Hào Anh 14 tuổi ở Đầm Dơi, Cà Mau bị nhà chủ đánh đập tàn nhẫn, hành hạ như thời Trung cổ, những tin tức, hình ảnh này sẽ gióng chuông lên một hồi chuông báo động về trách nhiệm của công an, những người bảo vệ trật tự trị an xã hội, đang không còn.
Hàng trăm dân oan miền Đông, miền Tây đổ về Saigon biểu tình!
 
Một dân oan ghi rõ danh tính “Chị Nhu: Bộ Chính trị và 63 bí thư, 63 chủ tịch của 63 tỉnh thành phải gương mẫu đi đầu công khai tài sản để toàn dân giám sát. Đảng nói được, đảng phải làm được”
 
Quá nhiều oan sai!

- Tại sao bị bắt? Tội yêu nước!
 
Câu chuyện về Ông Dương Văn Nam, một người thân cận với ông Nhượng – người đấu tranh cho dân oan, kể lại: “Tại sao anh Nhượng bị bắt, là vì đưa một số người ra Hà Nội biểu tình vì “Hoàng Sa – Trường Sa là của Việt Nam”, lôi một ô-tô đi đấy, kéo một số người đi đấy. Em chuẩn bị hôm nay định đi thì ông công an vừa mới xuống nhà em xong, và nếu đi thì sẽ bị bắt”.
 
“ Đấy, một là cứ đi để cộng sản bắt vào nhà tù, hai thì thôi đành phải chấp nhận ở nhà. Sự thể là như thế. Đấy, nó cũng gay gắt lắm. Nếu mà em cứ đi thì họ sẽ bắt em vào nhà giam đấy. Biểu tình Hoàng Sa – Trường Sa là của Việt Nam, đi biểu tình là vì cái ấy thôi chứ không phải chống độc tài cộng sản. Mình đi biểu tình là để đòi lại đất đai, biển đảo, nhưng là vì họ sợ Trung Quốc. Độc tài nước bé bao giờ cũng sợ độc tài nước lớn.”
 
Người dân oan quanh vùng đều thuộc làm lòng câu chuyện dám hy sinh của Ông Nhượng “Anh bênh vực cho dân oan, đấy như cái vụ chị Hoàng Thị Xây, 51 tuổi, người dân tộc Nùng, ở thôn Tiến Thắng, xã Tiến Bộ, huyện Yên Thế, tỉnh Bắc Giang, cái vụ mà công an viên Lý Văn Bảy của thôn này đã tổ chức người nhà của mình và bản thân mình ra bắt cóc chị Hoàng Thị Xay ở giữa ruộng…
“…Sau đó họ lột quần chị ra để xát muối ớt vào bộ phận sinh dục nữ của chị Xay!
“…Công an Bắc Giang hiện nay rất căm giận và bực tức anh Đinh Văn Nhượng vì đã xới lại cái vụ này cho dù chìm xuồng từ 3 năm rồi…
“…Thứ hai là trong cái vụ bắt năm đồng bào dân oan khi đến nộp đơn khiếu kiện ở UBND thành phố Bắc Giang, trong số năm người đó có bà Phạm Thị Hòa, Nguyễn Thị Thanh.v.v…sau đó từ trại tạm giam, Công an chở lên tận sát chân núi Yên Tử và thả ở đấy. Có 18 công an đi theo áp giải để thả đồng bào rất xa để đồng bào coi như là phải vất vả đi về. Riêng chị Nguyễn Thị Thanh bị đánh đập đến mức rạn xương mặt phải đi bệnh viện và chính anh Đinh Văn Nhượng đã cùng với đồng bào tố cáo việc này, và anh bênh vực rất nhiều đồng bào dân oan ở trong tỉnh.”
Dư luận trong nước cho rằng những cuộc bắt bớ trước ngày biểu tình cho thấy chính quyền rất lo ngại việc biểu tình chống Trung Quốc sẽ kết hợp với những nguyên do khác có thể dẫn tới một cuộc cách mạng hoa nhài thứ hai sẽ bùng nổ tại Việt Nam cho dù chỉ là những biểu dương ôn hòa trong trật tự! Người dân nhất là dân oan đã mất mát quá nhiều và thật sự cũng không ai muốn thêm đau thương mất mát ngoài cái quyền được sống trên đất nước nơi mình được sinh ra làm người!
Nhân quyền không phải làm những việc to lớn, nhưng  là những việc nhỏ có khi rất tế vi nhằm mang lại hạnh phúc cho con người. Vũ khí của người bảo vệ nhân quyền đó là những nguyên tắc từ các giá trị đạo đức phổ quát mọi người cùng công nhận như 'Hãy yêu thương đồng loại, thảo kính cha mẹ, chớ làm chứng dối, chớ giết người...'

Như vậy nhân quyền gắn liền với tinh thần bất bạo động một cách tích cực tạo nên triết lý sống đích thực nơi mỗi cá nhân hầu góp phần biến đổi xã hội ngày càng tốt đẹp. Hầu hết những người biểu tình không cầu nguyện theo tôn giáo nào cũng biết Cầu Trời: Trời kia có thấu chăng!
 
- Cầu nguyện, chính mình làm gương trước, góp ý với người trong thiện ý và tiếp tục cầu nguyện. Cầu nguyện cá nhân, theo từng nhóm và trải ra lan tỏa đến các Cộng đồng lớn nhỏ.

Cầu nguyện thuộc phạm vi gia đình:
-Cầu cho gia đình có nhiều ơn gọi, biết thương yêu nhau.
      -Cầu cho gia đình có con cái chớ sa chước cám dỗ mà hư hỏng.

Cầu cho xã hội:
        -Cầu các viên chức chính quyền từ địa phương đến trung ương minh bạch công khai
       - Cầu cho công an khu vực đến trung ương sống gương mẫu biết thương dân.

       - Cầu nêu rõ tên họ những cán bộ địa phương và trung ương hư hỏng mà chính quyền bao che trong hy vọng có sự biến đổi cá nhân và góp phần điều hành đất nước. Bao giờ các Thánh Thất, Chùa Chiền, Thánh Đường dám đứng thẳng người không phải để cầu xin ban cho, nhưng nêu đích danh những tên tham ô bán nước cầu cho họ biết trở lại với cộng đồng, đó là dấu hiệu khởi đầu của của tôn giáo ấy nhập thể trong lòng dân tộc!

Đấu tranh bất bạo động là một sự kiên nhẫn nhưng không hẳn phải lâu dài, một khi có sự cầu nguyện triệt để sẽ nhanh chóng 'từ hòn núi này chuyển sang hòn núi nọ', như chiếc vòng boomerang sẽ dội lại vị trí cũ nhiều ít do độ căng trương mạnh khi bắn đi.

Thậm chí phải chấp nhận sự trả thù bẩn thỉu vì đụng đến những cái xấu của cá nhân tạo nên sự băng hoại cho cả tập thể. Đến đây tập đoàn thống trị do khủng hoảng có thể đưa ra những quyết định sai lầm cực kỳ nguy hiểm đến tính mạng của người dân.

Thế nhưng để bảo vệ nhân quyền qua phương cách bất bạo động có thể thể hiện bằng nhiều phương cách khác nhau như tuyên truyền, giáo dục, thuyết phục, bất phục tùng, hành động bất bạo động trực tiếp hoặc gián tiếp qua thời bùng nổ thông tin vô cùng thuận lợi như hiện nay.

Cuộc đấu tranh bất bạo động của các dân tộc như Việt Nam sẽ sớm thành công vì dân tộc Việt Nam vốn là một dân tộc luôn lấy tương sinh làm nguyên tắc nền tảng để sinh tồn như khởi thủy trong sự hình thành dân tộc với truyện Sơn Tinh, Thủy Tinh và trong suốt quá trình dựng nước luôn là sự tương tranh giữa các dòng họ, đến sự phân chia lãnh thổ với Trịnh Nguyễn phân tranh và gần nhất với Quốc Cộng đều để lại những bài học lịch sử đắt giá: càng gieo hận thù sẽ càng chuốc lấy thù hận!
 
Cho nên cuộc đấu tranh bất bạo động sẽ không nằm ở khía cạnh tiêu cực thụ động nhưng nó nhanh chóng kết thúc một chế độ độc tài nào đó nếu còn tồn tại diễn ra với dân tộc này. Chính sự quyết tâm và lòng kiên quyết qua phương pháp bất bạo động và sự phản ứng nóng vội của nhà nước độc tài toàn trị sẽ nhanh chóng kết thúc khủng hoảng.

Sự nóng vội như chuyện cái bánh vẽ qua chương trình quy hoạch Hà Nội thành chùm đô thị định hướng đến năm 2030. Dự kiến tới năm 2020, con số này lên tới 7.100-7.500 USD và phấn đấu tăng đạt 16.000-17.000 USD vào năm 2030/ đầu người (sic). Theo Quy hoạch, dự kiến tổng nhu cầu vốn đầu tư toàn xã hội thời kỳ 2011-2015 khoảng 69-70 tỷ USD. Giai đoạn 2016-2020, Hà Nội cần 110-120 tỷ USD để đầu tư! Thông tin từ website Chính phủ.
 
Một bên đầy sự kiên nhẫn khôn ngoan, có đức tin, trong khi bên kia nóng vội cho dù thừa thủ đoạn nhưng thiếu sự khôn ngoan. Chính lúc bạo lực vũ trang xảy ra với những đàn áp tàn nhẫn những người dân không một tấc sắt trong tay cũng chính là lúc quyền lực bắt đầu tuột tay khỏi bạo quyền và dần về tay nhân dân vì Thuyền là dân...Một khi lòng dân không an với bao ai oán cũng chính là dấu hiệu thuyền sắp lật!
 
Vị Đạt-lại Lạt-ma thứ 14 và đương nhiệm Tenzin Gyatso. Đạt-lại Lạt-ma cho rằng đấu tranh bất bạo động là con đường duy nhất với Trung Quốc. Trong lịch sử hiện đại, đấu tranh bất bạo động đã trở thành một công cụ mạnh mẽ cho sự phản đối vẫn giữ được nhân tính trọn vẹn. Mahatma Gandhi đã lãnh đạo cuộc đấu tranh bất bạo động kéo dài hàng thập kỷ để chống lại sự đô hộ của Anh ở Ấn Độ và cuối cùng giúp nước này giành độc lập vào năm 1947. Khoảng 10 năm sau, Martin Luther King áp dụng thành công phương pháp bất bạo động của Gandhi trong cuộc đấu tranh giành quyền bình đẳng cho người Mỹ da đen. Vào thập niên 1960, César Chávez, tổ chức một chiến dịch bất bạo động để phản đối chế độ đối với nông dân ở California. Chávez giải thích rằng “Bất bạo động không phải là không hành động. Nó không phải là sự hèn nhát hoặc yếu đuối. Nó là một việc khó khăn và đòi hỏi sự kiên nhẫn để giành chiến thắng.”
 
Đây cũng là phương pháp đấu tranh của nhiều nhà bất đồng chính kiến tại Việt Nam hiện nay: nhân quyền gắn liền với tính nhân bản bất bạo động!
 
 
[1] Vụ H’Mong:
 





Chương 3 Dân nghèo, dân đói, dân oan trở thành toàn dân, toàn diện!

 Chương 3

Dân nghèo, dân đói, dân oan trở thành toàn dân, toàn diện!

Chính biến tại Hà Nội ?!
Hơn một ngàn cán bộ đảng viên cao cấp thuộc trung ương đang tại chức tập trung về Hà Nội, có thể nói đây là một Đại hội Đảng bất thường, trước tình hình cấp bách hiện nay: đạo sức suy thoái tột cùng, tham nhũng tràn lan hết thuốc chữa, biên cương lãnh thổ, lãnh hải hoàn toàn bị Trung Quốc thâu tóm trong tầm tay!
Nhìn khung cảnh buổi bế mạc đại hội, qua những lời bi ai tha thiết muốn nhảy người cho cao hơn lên một chút hầu ngôn từ của Ông Tổng bí thư có trọng lượng hơn, Ông nói “Cái dây thần kinh biết xấu hổ không còn nữa” trong cán bộ đảng viên Cộng sản Việt Nam!  
Lịch sử chỉ là một sự lập lại, thật vậy khách quan mà nói buổi tề hội lần này không khác buổi meeting giữa Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu và các Dân biểu, Nghị sĩ miền Nam trước 1975 rồi bỏ chạy sau đó: Nguyên nhân vẫn là tham nhũng hối lộ làm nước mất nhà tan!  
Những lời chỉ trích của Ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng hoặc đầy bức xúc của Ông Nguyễn Văn Thiệu đều có chung tâm trạng hoàn cảnh, đó là lời của kẻ không còn quyền trong tay! Tất cả đã vụt mất hết rồi và chỉ còn nói được những lời cuối cùng trên chiếc ghế không còn quyền lực cho hả dạ như kẻ hát tuồng quát lên để mọi người biết mình đang còn tại vị: Trẫm đây!
Nhưng vở tuồng của Cộng sản Việt Nam đóng suốt trong 50 năm qua, nay đến đoạn kết!
- Người quyền lực nhất hiện nay là Ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, tóc dựng lên, các nếp nhăn lộ hẳn, môi hình như nhắp nháy khó ai có thể đoán là từ gì, trước những phát biểu của Nguyễn Phú Trọng chăm chăm nhìn về phía Ông!
- Lời Ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng: “Chúng ta có thể làm được và làm ngay bây giờ từ mỗi đảng viên…từ chính cá nhân, tiền bạc, hậu duệ, con cái...!”
Toàn thể hội trường với 1000 đại biểu tham dự khuôn mặt lo âu, đó là các ủy viên Ban chấp hành trung ương khóa XI, Ban bí thư, Bộ Chính trị, Uỷ ban kiểm tra trung ương, cán bộ chủ chốt ở cơ quan trung ương, trong chính phủ, trong Quốc hội cũng như của 63 tỉnh thành trong toàn quốc.
Trong số này ai sẽ là người tự kiểm điểm, chịu lột xác mang hết tài sản của cải trả lại nhân dân qua Ngân khố Quốc gia! Chắc chắn không có ‘Vị Thánh’ nào cả vì Thánh hay Anh hùng chỉ được phong khi đã ngồi trên bàn thờ!
- Thưa đã có một Giám mục Lê Hữu Từ trong tuần lễ vàng, mang cả cây Thánh giá bằng vàng ra cống hiến cho Cách mạng sẽ làm gương cho quý vị ! 
Hội nghị xong ra về rồi đâu vẫn vào đó, xã hội sẽ diễn biến càng tệ hơn! Thực tế một bình ga 12 ký đã lên giá nửa triệu đồng, đây là một vấn đề gắn liền mật thiết với sinh hoạt của mọi bà nội trợ, ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống của mọi gia đình! Khi miếng cơm manh áo không còn gì được bảo đảm, chắc chắn ai cũng muốn thay đổi!
- Dân nghèo, dân đói, dân oan trở thành toàn dân, toàn diện!
Đảng CS hiện không giải quyết được gì nữa, không anh nào tin anh nào, chỉ dòm ngó nhau để tồn tại! Vì nền tảng cơ bản đã sai lầm khi ăn nhầm phải và đã cố kéo nhau cùng ăn những thứ mà nhân loại đã vứt bỏ!
Thật là thời của trẻ mục đồng lên làm vua! Thời của tao loạn! Ăn những thứ không phải của giống người nhưng vì luôn nghĩ dại nếu không ăn sẽ chết!
Thực đơn đó là «kiên định chủ nghĩa Mác-Lênin», «kiên định chủ nghĩa xã hội», «kiên định chế độ độc đảng » và «kiên định quốc doanh là chủ đạo nền kinh tế»; nghĩa là kiên định những thứ mà nhân loại đã lên án. Đó chính là gốc rễ dẫn đến suy thoái đạo đức, tệ tham ô hoành hành gây bất công xã hội, nạn cướp đất của nông dân diễn ra mọi nơi, có đến hàng trăm ngàn vụ Đoàn Văn Vươn, Hải Phòng!
Cho nên hãy vứt bỏ hết, hãy trở về với truyền thống của dân tộc ‘Đói cho sạch, rách cho thơm’. ‘Thấy ai đói rách thời thương’. ‘Rách thường cho mặc, đói thường cho ăn’! – Nguyễn Trãi.
Đó là sự khởi đầu đến với Đường Lối Mới trên nền tảng Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền 1948, xây dựng một nền Pháp Trị tôn trọng con người!

- Công an, Quân đội vẫn giữ nguyên vị trí, ai cũng có vai trò trong một xã hội từ Hỗn mang đến Trật tự! Từ bản chất triệt hạ con người nay được giáo dục chuyển sang phục vụ con người!
-  Sự nghiêm minh, thanh sạch từ ngay chính những người lãnh đạo ở địa phương đến trung ương: Tất cả do dân bầu qua những cuộc phổ thông đầu phiếu, nhân dân chọn lựa một cách tự do, công bình dưới sự giám sát Quốc tế. 
Bên ngoài Hội nghị có tin Ông Chủ tịch nước Trương Tấn Sang sắp sang thăm Trung Quốc, bài học lịch sử của dân tộc này nếu đúng là Minh chủ, chỉ có Vua Quang Trung giả ra mắt cái gọi ‘Thiên triều’. Chiếc áo mà Ông Hồ đã khoát lên mình để làm vật che chắn từ Nga Tàu, hệ lụy một dân tộc đến bại vong như hôm nay! Đó là những liều thuốc đắng vẫn chưa đủ trị hết bịnh nếu xây dựng đất nước từ các yếu tố bên ngoài: Sẽ không bao giờ và mãi mãi làm sao diệt được tham nhũng, thoái hóa đạo đức một khi chiếc áo ngụy tín Thiên Đường Cộng sản vẫn tồn tại cho dù là thứ bình phong để lừa phỉnh nhân dân càng thảm hại hơn!
- Hãy vứt ngay cái chủ nghĩa Mác Lê Mao lỗi thời cùng bao thứ lạc hậu khác để cùng nhau đưa dân tộc thoát khỏi bại vong, đó là bước khởi đầu như bao nhiêu lần bị mời làm việc với các phái đoàn Công An và tôi đã thẳng thắn đề nghị như vậy!
Mỗi đảng viên không thể tự cởi bỏ sự vô cảm, làm hồi phục lại dây thần kinh biết xấu hổ, vì đây là vấn đề cơ chế từ thương tầng đến hạ tầng: Con người là nạn nhân của cơ cấu và chỉ có thể giải thoát bằng một cơ chế mới nhân bản tiến bộ!
* Hội nghị Trung ương 4 (khóa XI)




Chương 4 Một nền giáo dục phi giáo dục

 Chương 4

Một nền giáo dục phi giáo dục
 
“Biết mà không nói là bất nhân. Nói mà không nói hết là bất nghĩa”. Lời của Nhà cải cách Nguyễn Trường Tộ vào thế kỷ XIX vẫn còn vang vọng đâu đây, cho dù đã sang thế kỷ 21 nẩy lên đầy những bí thư trong số các bí thư, những ông vua thời thượng trong số các vua vẫn in trong trí họ ‘không bao giờ có chuyện cái đèn dốc ngược treo trên trần mà không đổ dầu xuống đất…’
 
Nói rằng ‘vạn vật tương sinh’ không ông lãnh đạo nào tin cả, nếu có biết cũng không làm vì chỉ có triệt tiêu mọi thành phần để đảng tôi tồn tại’!
 
Ngay cả với quy luật biện chứng cũng chỉ là thứ lý luận nhằm biện minh sự hủy diệt của cái này là tiền đề cho sự phát triển của cái khác nên mọi sự diễn ra trên bình diện thực tiễn thật xót xa khi tương quan nhân ái của con người phải gạt bỏ để cốt sao cho đạt được cứu cánh! Con tố cha, vợ tố chồng trong ‘cách mạng’ cải cách ruộng đất!
 
Từ một thượng tầng kiến trúc như vậy, chúng ta sẽ không lạ với một hạ tầng như các báo đã điểm tình hình giáo dục vào dịp cuối năm học qua nhận định của báo Lao Động “Chưa bao giờ các bậc phụ huynh lại hoang mang, mất đi sự tin tưởng khi gửi gắm con em mình tại những cơ sở cả dân lập lẫn công lập như hiện nay”. Bởi vì văn hóa từ trường đến chợ và ngược lại nhưng nay ngôn ngữ ở chợ tràn ngập học đường, từ trên bục giảng với những lời thóa mạ học sinh, không tôn trọng phẩm giá con người của chính các Thầy Cô giáo. Những ngôn ngữ hàng chợ không kể hết và cũng không đáng để ghi lại chỉ xin biết rằng vào một thời dân tộc nầy có cả những hành vi hãm hiếp, dụ dỗ học sinh bán dâm xảy ra ngay từ nhà trường trong sự cấu kết với các cán bộ cao cấp của chính quyền để phá hoại đời con gái học sinh và cả nam sinh trai tráng lọt vào tay bọn quan đồng tính luyến ái!
 
‘Con người từ vượn mà ra’ đó là thứ kinh điển chết người của thuyết Mác Lê bị buộc phải học chính khóa trong nhà trường, nghĩa là ngay với các Thầy Cô trên nền tảng tự cam kết phải biết nói láo trước khi lên bục giảng vì không có giáo viên môn sinh học, lịch sử nào ngày nay không biết đó là chuyện sai lầm khi những phát kiến về gene di truyền không cho phép nói và truyền đạt như thế! Nhưng ai cũng phải nói dối kẻo mất miếng cơm manh áo nuôi sống gia đình!
 
Con người thường khởi đầu làm sao cũng kết thúc làm vậy nên chúng ta sẽ không lạ qua tường thuật của các báo đầy những lời lẽ Thầy chửi trò nhưng không quên câu “Tội nghiệp ba mẹ mấy người, cho mấy người chỉ việc ăn, học mà học ngu như bò, thà nuôi chó còn sướng hơn!”
 
Không sao, sướng hay khoái lạc cũng có nhiều trường phái khác nhau, nhưng quan niệm từ con người tối cổ là vượn người, thủy tổ của loài người theo thuyết Mác, thời việc gần với chó mèo của con người khi nhớ về cội nguồn cũng không phải là xa đường lắm!
 
Nhiều phụ huynh khi đón con chờ tan trường về, họ trao đổi với nhau đôi câu chuyện giáo dục như ‘Tôi thấy ông thầy ấy đạo mạo lắm, ăn mặc rất nghiêm chỉnh nhưng vào lớp lại có những câu tục tĩu không chịu nổi…’ Một phụ huynh khác thêm vào ‘Tôi có gặp Thầy đó và ông ta nói thẳng ‘Thầy giáo dưới chế độ Xã hội chủ nghĩa mà không biết chửi rủa thậm chí dụ học trò…thì không phải là thầy giáo cộng sản vì chết là hết! Hãy về và tận hưởng đi, anh không hưởng lắm kẻ lạ khác cũng tận hưởng…Sầm Đức Sương là tấm gương…’
 
Tất cả đều lắc đầu ‘nếu con cái lớn lên không đưa đến trường, vậy đưa đi đâu…Các phụ huynh cùng nói với nhau ‘chỉ có cách về nhà theo kèm dạy dỗ chúng nó mà thôi…’
 
Người Thầy giáo kia còn nói thêm nhắn nhủ với họ, ngày nay chỉ cần vào quán net gõ mấy chữ đầu là ra hết mọi thứ, có trời mà ngăn chúng, không có lãnh tụ vĩ đại nào mà không năm thê bảy thiếp, nói tóm lại là không ‘mắc nạn’ gái như ông Chủ tịch Ngân hàng thế giới mới đây đến Bin Laden cũng chứa đầy thuốc Viagra?! Nhất là trong một nền giáo dục không giáo dục. Chiếc cặp em nào cũng muốn quằn cả vai nhưng chúng muốn ném đi rất nhanh vì không có gì gắn liền đến thực tế cho cuộc sống các em, do đó chúng ta không lạ chúng cởi bỏ luôn đến quần áo ngay trong lớp học, trong sân trường vì thâm sâu xã hội không có một nền đạo đức tự thân, nó đã bị vong thân, bị đánh mất từ tận gốc rễ của một dân tộc bởi những thứ chủ thuyết ngoại lai mang về dày xéo trên quê hương!
 
Giáo viên ngày nay từ người đứng đầu ngành giáo dục đến anh giáo thường thường đều biết ai “bớt xén phần ăn của học sinh”, “đổi tình lấy điểm”, “gian lận trong thi cử”, “đánh đập” và “xâm hại tình dục học trò”…làm hoen ố nền giáo dục quê nhà trong tiến hô hào rình rang inh ỏi ‘“ra sức thi đua” hết “hai tốt” lại “bốn tốt” có cả việc giương cao khẩu hiệu: “Dân chủ - kỷ cương - tình thương - trách nhiệm” nhưng thực tế bi thương cho dân tộc, đó là ‘“ra sức thi đua” hết “hai hốt” lại “bốn hốt”?!
 
-Cả một dân tộc đang bế tắc toàn diện, vì không có những nhà lãnh đạo tầm cỡ đưa ra được một Đường Lối Giáo dục, ít ra là một, có hệ thống hẳn hoi để đối chiếu vì mọi sự đều tương đối trong sự chọn lọc. Hậu quả lâu dài đầy lỗ hổng cho dân tộc, đó là Việt Nam ngày nay không học cũng có bằng cấp và như thế càng tốt với quan niệm của tầng lớp lãnh đạo hiện nay!
 
Tại Việt Nam dưới thời cai trị của CS, ngoài chợ Cầu Muối, chợ Cầu Ông Lãnh, chợ Âm Phủ, chợ Tình…còn có chợ luận văn!
 
Công việc nghiên cứu được xem như ưu tiên hàng đầu của người trí thức, của các giáo sư đại học, nhưng ngày nay tại Việt Nam nó trở thành xa lạ như không cần thiết nữa đối với giới trí thức! Mọi luận án chỉ cần sao chép và dán là xong, khởi đi làm gương từ các Giáo sư Đại học và đã để lại những vết nhơ cho nền học thuật nước nhà mang tầm cỡ quốc tế!
 
Tại Việt Nam, hiện nay mà nói những điều trên ai cũng nhận ra, xã hội bây giờ nó là như thế nhưng để nói lên tiếng nói chung không ai dám lên tiếng vì ai cũng rõ sợ những trò trả thù nhơ bẩn của những người CS. Một anh công an đã có tuổi khi làm việc đã khuyên tôi nguyên văn ‘anh viết và làm như thế chỉ hại vợ con…’Một anh khác thêm vào ‘anh ở nhà thuê chưa có cái nhà để ở mà đấu tranh đòi nhân quyền làm gì hãy lo buôn bán mà kiếm cái nhà…’ Có người gợi ý tôi đi buôn…’ Tôi bình tâm và cảm ơn, tôi niệm trong lòng ‘Lạy Phật cho con học triết lý sống của Ngài như hình ảnh Ngài tọa thiền dưới gốc cây Bồ Đề, chúng muốn nói gì cứ nói, vì phàm thế gian là vậy’. Sau đó tôi có viết bài ‘Đồng hương nhưng không đồng chí’ về mấy cán bộ Công an này!
 
Lạy Phật, người Việt Nam chúng con rất tài giỏi nhưng vì sự sợ hãi trước bạo tàn CS, giống như một cơn lốc xoái đã cuốn đi tất cả. Mong thay trong sự tĩnh lặng theo gương thiền tịnh của Ngài mà bình tâm, chúng con tin rằng những trái tim Bồ Tát trên quê hương có tràn đầy Phật tính vốn một thời thịnh trị là quốc giáo của chúng con. ‘Không có gì im lặng như một dòng sông nhưng cũng không có gì biến đổi như một giòng sông’... ‘Không ai tắm hai lần trên một dòng sông’…Câu sau của Héraclite “À ceux qui descendent dans les mêmes fleuves surviennent toujours d’autres et d’autres eaux ». [1]
 
Con đang niệm và suy gẫm về một nền giáo dục phi nhân trên quê hương con, hình ảnh rắn rít, mãng xà bao sự cám dỗ quanh cây Bồ Đề năm xưa vẫn là bài học cho dân tộc chúng con trên con đường bất bạo động bao dung nhẫn nại đến chung mãn.


[1] Fragment 12, Arius Didyme dans Eusèbe de Césarée, Préparation évangélique, XV, 20, 2.



  

Chương 5 Triết lý hồn nhiên nơi trẻ thơ

 Chương 5
Triết lý hồn nhiên nơi trẻ thơ

Nếu nói ‘phải như con trẻ mới được vào nước Thiên đường’*, có thể phần lớn trẻ thơ Việt Nam sẽ được vào Nước Trời. Các em thật hồn nhiên từ bẫm sinh cho đến lúc bị bội nhiễm những thói hư tật xấu khi càng lặn sâu vào các cánh cổng học đường, chúng càng thêm sự gian dối! Đó là một sự thật với nền giáo dục VN hiện tại. Vào những ngày cuối năm có cháu lớp Một tha thiết xin mẹ thay nhãn vở, phụ huynh mới ngỡ ngàng hỏi xem ‘con chuẩn bị sang lớp Hai, vậy thay bao bọc để làm gì, mẹ sắp mang cho các em trường Tình Thương rồi đó…’ Cháu nhắc mẹ ‘con còn phải chấm điểm thi đua vở sạch… để lớp được thành tích cao…’ Bà mẹ nhớ ra Cô Chủ nhiệm còn phải lập điểm thành tích với nhà trường…
Khi còn là một đứa trẻ, trong chúng ta đều từng có nhiều giấc mơ như thành Tề Thiên Đại Thánh, thành Siêu nhân, công chúa hay hoàng tử…mơ được làm Vua, thành Thánh, hóa Tiên làm nhiều phép thuật… quá nhiều giấc mơ Trang Tử, Lão tử!
Hãy thỏa mái đi! Mỗi thời đại con trẻ sẽ có những giấc mơ từ môi trường nhất là giáo dục gia đình! Ngày nay các em đều mê phim hoạt hình và có những giấc mơ biến thành những người bay hay đóng vai những nhân vật hoạt hình với những chú hề, vui vẻ làm sao!
Cha nào con nấy! Thầy nào trò nấy! Năm nào các nhà báo cũng có đề tài phê bình về chuyện viết văn của con trẻ qua các kỳ sát hạch cuối năm như một em học sinh chuẩn bị vào lớp Sáu viết: “Con gà nhà bà em mới đẻ được một con gà con nặng 2kg..." Vẫn biết trí tưởng tượng của trẻ thơ là vô cùng phong phú, nhưng những bài văn mô tả đến mức này thì quả thật là khiến người đọc cười thắt ruột. Đọc và chấm những "bài văn ấn tượng" ghi được từ các bài thi vào lớp 6, hoặc trong những lần hướng dẫn học trò làm bài, cô giáo, thầy giáo không khỏi bàng hoàng Chiều nào, em cũng ra công viên ngắm cảnh bình minh. Mặt trời dần xuống dốc núi
Tả con chó, học sinh viết: “Nhà em có nuôi một con chó Béc-giê to. Nó đã lập được một chiến công hiển hách. Một hôm, cả nhà đang ăn cơm, nó lao vọt sang nhà hàng xóm, lúc quay về, đầu nó lắc lư, tai vẫy ra vẻ rất kiêu hãnh. Thì ra, nó đã tha về đặt giữa nhà một thằng trộm.”Đúng là chó của Vẹm có khác!
Với đề bài tả con trâu, có học sinh viết: “Hè vừa qua, em được bố mẹ cho về thăm quê. Em nhìn thấy một bác nông dân đang làm việc trên đồng. Bác nông dân có một khuôn mặt trái xoan, mũi dọc dừa, miệng tròn xinh. Đặc biệt, làn da của bác trắng hồng rạng rỡ. Bác đang đi sau một con trâu rất béo. Bác quát lớn: Họ… họ… họ… và con trâu nghe lời bác, cứ thoăn thoắt bước đi.” Đúng là ở VN bác nào cũng là bác và bác của Vẹm có khác!
Chuyện đó là bình thường, trẻ em luôn nói thật, không dối trá như người lớn đâu, có gì nói nấy. Ngày xưa có thể chúng ta còn nhầm lẫn hơn các cháu ngày nay, thế nhưng không ai biết vì mỗi câu chuyện không vượt ra khỏi xóm làng. Còn bây giờ với công nghệ thông tin mọi việc được nhanh chóng phổ biến rộng rãi cũng đòi hỏi cái tâm chúng ta rộng mở hơn. Cứ từ từ các em sẽ trưởng thành và hy vọng nếu có những nhà giáo dục chân chính không vì những mục tiêu chính trị hay kinh doanh nhất thời, các em sẽ giỏi hơn chúng ta. Việc chúng ta dạy là cái cách quan sát thế giới xung quanh, còn cảm nhận thì tuy mỗi người con trẻ và cả chúng ta nữa - thế mới là xã hội, chứ đào tạo rập khuôn như từ trước đến nay thì làm sao đất nước phát triển được.
Tại sao các bé viết như vậy? Các em viết như thế thật sự có lỗi không?
Nếu có lỗi, lỗi này thuộc về ai? Do các bé hay do cả một lối mòn, tư duy, hệ thống giáo dục của chúng ta không thể nào thay đổi được khi nó đã ăn sâu vào hệ tư tưởng của bao thế hệ từ trước đến nay.
Đó là hồn nhiên của tuổi thơ, chúng ta cũng vậy thôi, chẳng có gì lo lắng hay phê phán. Rồi các cháu sẽ lớn và tự nhiên sẽ hiểu. Đó cũng là kỷ niệm, còn để trở thành nhà văn của tương lai biết đâu có thể...
Nền giáo dục của Việt Cộng bảo thủ và cố chấp từ rất lâu rồi, luôn luôn gọi là cách mạng nhưng chỉ thích ‘làm cách mệnh cho người khác’, còn bản thân mình thì tử thủ, chỉ trích chê bai người rất độc ác ‘chuyện người thì sáng, chuyện mình thì tối tăm’ hơn đêm ba mươi! Ví dụ, nhà em có con mèo thì tả mèo, có chó thì tả chó, có gà thì tả gà hay thích con gì thì tả con đó. Hay chuyện học thủ công cho trẻ thành phố, chuyện học nghề để được cộng điểm khi thi tốt nghiệp cấp III, phụ huynh phải buồn cười cho Bộ GD-ĐT đến xót xa cho con em của mình phải phí thời gian tuổi trẻ như bắt chúng tập kéo dây điện đường để lấy điểm, tập may vá thủ công…Trong khi công nghệ thông tin thì rất ít trường được trang bị vi tính và thuộc môn dạy thêm đóng tiền khá cao.
‘Cười gì con trẻ? Hãy cười chúng ta, người làm cha mẹ, người làm giáo dục trước đã. Xem ti vi hàng ngày, nếu chú ý sẽ được nghe những người lớn từ địa phương tới trung ương nói trong hội nghị hẳn hoi: "năm 2 lẻ 9" hoặc "năm 2 ngàn lẻ 9"..." Năm 2 lẻ 9" cách hiện tại 1.800 năm rồi; còn "2 ngàn lẻ 9" thì không xác định được trong dãy số tự nhiên đếm thời gian. Thế mà người lớn vẫn cứ nói trơn tuồn tuột trước bàn dân thiên hạ, có ai cười thắt ruột đâu? Bây giờ soi xét con trẻ hỏi có công bằng ? Trích ý kiến một phụ huynh.
Một trong những yêu cầu của văn miêu tả là phản ánh lại những gì các em thực sự mắt thấy tai nghe, thế nên những "người thực việc thực" dưới góc nhìn trẻ thơ cần phải được yêu quý trân trọng. Dạy trẻ viết trái với những điều quan sát khác nào tập tành cho các em thói xảo trá của người lớn!
Văn học là cuộc sống, do chương trình giáo dục không phải do các em! Chính chương trình GD đã thui chột sự sáng tạo ở trẻ, ngay từ môi trường đại học đến khi đi làm, các sinh viên VN đã rất vất vả luyện tập việc tư duy sáng tạo trước một vấn đề. Những lỗi của các cháu qua các bài văn hằng năm như thế không phải là sự hồn nhiên của trẻ thơ nữa, nhưng đó là sự thiếu hụt thực sự trong nhận biết của trẻ về thế giới xung quanh. ‘Chuyện Bà Trưng…nhảy xuống Sông Tiền, sông Hậu…’ Chắc rằng khi bảo các em mô tả, nói về những việc khác như mua bán, diễn viên, ca sĩ, phim ảnh, game…các cháu sẽ viết chính xác hơn nhiều…nghĩa là càng dấn thân vào môi trường giáo dục các em càng bị tha hóa bởi những kiến thức lạc lậu mà ngay chính các thầy cô hướng dẫn cũng không muốn dạy như truyền đạt lại chuyện anh hùng ‘lê văn tám’ vì thầy cô nào cũng biết đó là chuyện nói láo nhưng không thể nói thật!
Xin lưu ý các bạn, học sinh lớp Năm đã phải nhận biết được thế nào là bình minh, hoàng hôn, phải biết con mèo, con chó, con trâu…Nhưng tại sao các em lại miêu tả một cách hồn nhiên như vậy? Ai sẽ sẽ chịu trách nhiệm? Các bậc phục huynh thực sự có vấn đề hay nhận thức của các em có vấn đề, mong các nhà giáo dục phải xem lại chính mình vì hiện nay VN không có Văn hóa từ chức!
Cười vì sự ngây thơ của trẻ nhỏ và xem lại chương trình giáo dục của nước ta: Trẻ con cần sự hồn nhiên! Một sự hồn nhiên có giáo dục của người lớn!
Có gì để cười thắt ruột? Chính những câu văn đó hồn nhiên như thế mới gọi là con trẻ. Trẻ con đáng yêu! Hồi bé, chúng ta cũng đã từng bị các cô giáo dạy văn chấm bài và cho mức điểm khác nhau, kẻ cho 5 người cho 10. Chính cách dạy văn hiện nay đã dạy cho trẻ con nói dối và sự áp đặt trong lối suy nghĩ. Hãy yêu những gì tự nhiên và hồn nhiên!
Không có gì đáng buồn! Đọc những câu văn trên, có khi thấy rất thú vị và rất hay! Chúng ta đừng vội kết luận, nếu có ‘muốn khóc’ chăng đó là một môi trường giáo dục đang tạo ra những chú gà công nghiệp’. Theo tôi, những bài văn của các em có nội dung rất trong sáng, hồn nhiên, ít sai về chính tả, ngữ pháp. Chỉ hơi buồn cười một chút vì các em, chắc là sinh ra và lớn lên ở thành phố, chưa có điều kiện tiếp xúc nhiều với cuộc sống nông thôn nên tất nhiên thiếu hiểu biết về phong cảnh tự nhiên, cuộc sống nông thôn.
Điều này, các em có thể tích lũy dần dần. Điều đáng bàn ở đây là chúng ta cần tăng cường giáo dục kiến thức thực tế cho các em. Định hướng cho các em viết đúng, miêu tả đúng về văn phạm, kiến thức xã hội, tự nhiên...những gì các em cảm nhận được, thấy được từ thực tế.
Các bài văn đáng yêu! Tôi thấy vấn đề viết văn của trẻ như thế là bình thường, không có gì đáng lo ngại! Hồi xưa, tôi còn không viết được như thế! Nhưng lớn lên, tư duy và thế giới quan sẽ thay đổi, cảm nhận cũng khác. Tôi nghĩ rằng trẻ có tình cảm hay không, không phải là phụ thuộc vào việc học văn, viết văn hay, mà là không khí ở gia đình, môi trường sống của chúng. Sự kiên trì phân tích và dịu dàng của cha mẹ giúp trẻ tự tin, mạnh dạn và giàu tình cảm. Làm sao chúng có thể hiểu "mặt trái xoan" nó đẹp như thế nào, dùng để mô tả cho đối tượng nào, đẹp hơn mặt trái...dừa, dứa, đu đủ như thế nào?! Đọc văn của trẻ con, tôi chỉ có thể ôm chúng, cười mà hôn chúng, và để ý khi chở chúng đi ra phố, sẽ chỉ cho chúng biết các gương mặt trái xoan là như thế nào’. Ý kiến của một phụ huynh gởi đến Tòa soạn.
Chính chúng ta cần nhìn lại cách giáo dục,trẻ không biết về thực tế như đạo diễn làm phim khoa học viễn tưởng. Những câu văn trên theo tôi là rất tự nhiên của trẻ khi những con vật, đồ vật hay một sự việc mà em chưa biết tới. Các bạn hãy xem các phim khoa học viễn tưởng thì thấy ngay điều đó. Con người chưa biết được trên không gian vũ trụ có sự sống hay không nên mặc sức tưởng tượng: Con người ngoài hành tinh với nhiều mẫu tàu vũ trụ với nhiều hình dáng...

Đối với những trẻ đã thấy con vật rồi nhưng miêu tả và so sánh cũng khá lí thú nữa huống gì chưa thấy. Tôi đã thấy một bài văn tả về con vật của một em HS như sau: " Nhà em có nuôi một con lợn, nhìn nó như Trư Bát Giới.." và em đã kết luận bài văn:" Cuối năm mẹ em bán con lợn và mẹ em nói rằng nuôi lợn lỗ hơn nuôi gà".
Quả thật đầy ấn tượng khi với tuổi lên 10, một cháu tả con đường, hơi triết lý một chút, song chúng ta ai cũng sẽ thích câu trả lời: “Nhà em ở trong trường nên không có con đường đến trường”. Rất trong sáng của em học sinh 10 tuổi! Cái sai lầm nằm ở chỗ thuộc Bộ giáo dục về một đề văn tả một buổi bình minh mà em ấn tượng nhất, với loại đề tài này cho SV đại học văn chưa chắc đã làm nổi. Đặc biệt đưa khái niệm "ấn tượng" mà lại là "ấn tượng nhất" ra đề cho học sinh lớp 5 thì lạ thật. Vì vậy, chúng ta cần dành nhiều thời gian với con trẻ gần gũi và cởi mở, giới thiệu cả về nông thôn lẫn thành thị. Từ đó, để trẻ con hiểu rằng dù ở đâu cũng có cuộc sống tốt, có người thân yêu, khí hậu, thời tiết, động vật nuôi, cây cối, cảnh vật.v.v...thường xuyên được giới thiệu.
- Xin quý vị lớn tuổi đừng dành hết bình minh để các cháu phải tìm kiếm bình minh một cách hồn nhiên vào lúc ‘hôn hoàng’!
Những lỗi sư phạm khác, đó là tại sao cho trẻ em thành phố tả về nông thôn và có khi bắt trẻ em nông thôn lại tả về thành thị. Hãy để trẻ em cảm nhận đươc chính môi trường các em đang sống. Làm sao các em học sinh ở thành phố biết chuyện hun khói chống muỗi cho trâu bò mỗi khi trời bắt đầu chạng vạng tối? Và cả chuyện lấy phân chuồng ủ cho mục gọi là hoai để bón đất thêm màu mỡ?
Bây giờ, thử bảo các bậc cha mẹ tả con tàu vũ trụ xem là ai tả buồn cười hơn. Chắc chắn rằng các em sẽ tả sinh động hơn các cụ đó. Ngay trên những trang mạng nếu những người viết báo thực sự có tâm huyết với tiếng Việt thì hẳn không thể không nhận thấy những lỗi dùng từ, lỗi ngữ pháp xuất hiện nhan nhản mỗi ngày trên cả báo viết lẫn trên truyền hình. Những lỗi đó tai hại hơn mấy câu văn của học sinh nhiều, vì trước hết, chúng thuộc về những người "chuyên nghiệp"; thứ hai, đối tượng của chúng là đông đảo dân chúng. Nếu không nghiêm khắc với những lỗi như vậy thì chẳng mấy mà toàn dân sẽ chẳng còn ai nói đúng, viết đúng Tiếng Việt.
Tất nhiên từ học đường, cách viết văn của học sinh hiện nay có vấn đề?
Bài viết trên có lẽ mới chỉ nói lên một phần về cách thức viết văn của các cháu học sinh tiểu học hiện nay. Các cháu đã được các cô giáo hướng dẫn sử dụng bài văn mẫu một cách quá lạm dụng. Các cháu không có sự tư duy của riêng mình trong cách viết văn.

Những điều bài viết trên nêu ra hiện nay rất phổ biến. Chúng ta đừng nên cười con trẻ, mà phải xem lại chính mình; chúng ta đã máy móc áp dụng phương pháp giáo dục cách đây mấy chục năm nên đã lỗi thời, làm khó cho trẻ. Hãy nhìn lại xem, chúng ta đã bắt trẻ miêu tả cái mà các em không biết, hoặc chỉ nhìn thoáng qua, chưa sờ thấy và chưa bao giờ có cảm xúc với con vật, hiện vật đó, vì nhà em không có. Vậy thì làm thế nào để các em tả được. Không thể mãi mãi với cái tật dạy con trẻ nói láo theo kiểu của tuyên truyền’ trẻ em ở Củ Chi đã bắn hạ mấy xe tăng bằng các loại tên tre…’
Hãy bỏ ngay cái tật nói láo, nói láo dù dưới hính thức gì và cho là cần thiết nhưng trong lãnh vực giáo dục đều là những liều thuốc độc với con trẻ! Hậu quả chúng ta sẽ đón nhận những hệ luận: ‘Nhà em có nuôi 1 ông nội, ông em rất cao to vạm vỡ, tóc ông trăng như tuyết, làn da ông mịn màng ngốn tay ông dài như tháp bút...’ Đó là sự kính trọng sẽ dành cho chúng ta khi vào những ngày nào đó ‘tre già măng mọc’ !
Phương cách giải quyết:
-Vấn đề giáo dục của VN chỉ cần trả lời cho câu hỏi duy nhất: đến bao giờ thì người học mới được tự do tư duy và giáo viên đủ trình độ để dạy người học tư duy?


*Mt 19 13-15; Lc 18 15-17



Chương 6 Thảm trạng giáo dục Việt Nam

 Chương 6

Thảm trạng giáo dục Việt Nam
 
Ngay từ bây giờ, vấn đề không còn là chuyện chủ nghĩa Mác đã chuyển biến đất nước được những gì nhưng hãy xem học thuyết này đã biến đổi tha hóa dân tộc này đi về đâu. Ở đây và bây giờ theo quy luật duy vật biện chứng ‘xét hiện tượng mà biết bản chất’ trên lãnh vực giáo dục.
 
Vào mẫu giáo khó hơn vào đại học!
 
Tại Việt Nam thật là căng thẳng đối với các bậc phụ huynh trong cuộc chạy đua vào các trường mầm non công lập mà vốn theo tuyên truyền dưới chế độ CS ‘của cải sẽ như không khí, con em được nhà nước chu cấp ăn học không mất tiền bạc’ ?! Thực tế chỉ có tại Việt Nam mới dùng từ ‘Tuyển sinh Mầm non’. Các báo đều ghi ‘Các trường mầm non ở Hà Nội bắt đầu mở cửa tuyển sinh cho năm học mới, nhưng “cuộc đua” ghi tên vào học đã được các bậc phụ huynh khởi động trước cả tuần lễ.’
 
Quý phụ huynh cũng phụ họa ‘năm nay chỉ tiêu tuyển sinh của trường Mầm non đã vượt quá chỉ tiêu, nhiều người đăng ký học cho 2, 3 cháu…’ Nhiều người còn đùa ‘Đó là đã kế hoạch chặn đứng sinh sản thường xuyên…’ Nhiều gia đình bận công ăn việc làm nên phải thuê người xếp hàng hay quá ngao ngán cảnh trắng đêm chờ đợi lấy số thứ tự nên đành bấm bụng xin cho con học ở trường tư thục. Nhưng đó là những nhà có điều kiện. Còn đa số công nhân viên, dân lao động không có tiền cho con học ở trường tư thục học phí mỗi tháng trên 2 triệu, gấp mấy lần trường công…Thế thì còn đâu nữa để gia đình sống qua bữa!
Cả nhà đi xếp hàng, chuyện thi cử ngày nay với các sĩ tử mầm non đến cả bố mẹ phải lều chõng, một phụ huynh thuật lại ‘Bà nội ra xếp hàng từ 15 giờ chiều ngày hôm trước, đến 19 giờ tối thì mẹ cháu thay ca cho bà về tắm giặt ăn nghỉ. Mẹ cháu “trực” đến 23 giờ 30 phút thì đến lượt cháu ra điểm danh và chờ đến 3 giờ sáng sẽ có ông nội ra thay cho về ngủ đến sáng. Bảy giờ sáng hôm sau, mẹ cháu lại ra thay cho ông nội và tiếp tục xếp hàng chờ nộp đơn xin học”. Người này trông có vẻ khá nhiều kinh nghiệm!
Câu hỏi được đặt lên, tại sao ai cũng chen lấn như vậy, thậm chí mất công mà không được việc, câu trả lời thật rõ ràng, đó là dân số tăng nhanh song điều kiện mở rộng trường lớp không là bao nhiêu, cốt lõi của vấn đề là xã hội hóa giáo dục càng chậm hơn, biết bao tư nhân nhiệt tình muốn làm giáo dục nhưng rất khó khăn và nếu có mở được trường tư cũng là một sự cấu kết để kinh doanh trong giáo dục!
Quả là thảm cảnh giáo dục!
 
Qua kỳ thi tốt nghiệp phổ thông vừa rồi với những gì không hay đến tệ hại đã có nhiều ý kiến đặt vấn đề nên bỏ các kỳ thi này chỉ tội cho các em chăm chỉ học hành và tốn phí ngân sách quốc gia khi tất cả các Hội Đồng thi đã thỏa thuận với nhau dưới sự chỉ đạo của Bộ Giáo dục đó là cách chấm MỞ - nghĩa là thí sinh làm cách nào cũng đậu, miễn là đừng chống chế độ, chống Tàu!
 
Khi mọi sự bị lộ vì ‘Không ai thắp đèn mà để dưới gầm giường’, địa phương đổ vạ trung ương và tất nhiên lệnh trong chế độ CS bao giờ cũng là lệnh ngầm vì ‘với những người CS chỉ có chủ trương chứ không có chính sách’, mọi chuyện chỉ cần đạt mục đích bất kể phương tiện!
 
Địa phương nói: “Bộ GD-ĐT cho phép”, theo ông Trần Trọng Khiếm - Giám đốc Sở GD-ĐT Cần Thơ, việc này Bộ GD-ĐT đồng ý cho các tỉnh trao đổi với nhau để đi đến thống nhất cách chấm môn ngữ văn theo hướng mở nhưng vẫn bám sát đáp án, biểu điểm của Bộ. PV Thanh Niên hỏi: “Bộ GD-ĐT có cho phép các sở họp lại và cùng ký vào biên bản thỏa thuận hay không?”. Ông Khiếm trả lời: “Bộ GD-ĐT cho phép anh em họp bàn để thống nhất cách chấm theo hướng mở. Bộ cho phép đàng hoàng, không có gì là lén lút, giấu giếm cả. Bộ có cho phép anh em mới dám làm!”.
 
Chuyện hỗn mang trong giáo dục trở thành căn bệnh đã di căn chỉ chờ ngày cả hệ thống đó bị vứt vào sọt rác như các nước CS Đông Âu đã làm, không có loại thuốc nào kể cả toa thuốc của Ngài Michael Michalak, Cựu Đại sứ Mỹ trong nhiệm kỳ vừa qua, với chủ trương ưu tiên hàng đầu về giáo dục trong quan hệ Việt Mỹ!
 
Trở lại chuyện VN, cho dù Bộ Giáo dục cấm giáo viên dạy thêm cho chính học sinh của mình nhưng cứ mỗi đầu năm học phụ huynh nào cũng băn khoăn lo lắng về việc giáo viên ép học sinh học thêm, đến cơ mang học ngày học đêm, học trong học ngoài và nếu không học các em sẽ bị sách nhiễu đủ điều kể cả chuyện sỉ nhục học sinh!
 
Đến bậc đại học, cao đẳng là một câu chuyện buồn của dân tộc: luận văn tốt nghiệp được sao chép một cách như ‘vô tình’ từ thầy đến trò, nhiều trường đã lo chạy hợp thức hóa các loại bằng thạc sĩ, tiến sĩ dù đó chỉ là thứ bằng của trường ma và học dỏm! Nhưng mọi sự trong mặc nhiên như Mao Trạch Đông phát biểu ‘Trí thức không bằng cục phân’ là vậy!
 
Sách giáo khoa thời sai sót những vấn đề nền tảng, mỗi năm là một dịp thay sách mới, có như vậy mới chia nhau miếng đỉnh chung giáo dục rồi hưởng lợi. Giáo dục tại Việt Nam tham nhũng chỉ đứng sau Công an theo Tổ chức Minh bạch Thế giới! Hiện tại có tin công khai qua các công báo “Đổi mới chương trình, sách giáo khoa giáo dục phổ thông sau năm 2015” với kinh phí 70.000 tỉ đồng” khiến cả nước bàng hoàng, thất kinh. Chính những nhà giáo từng soạn sách giáo khoa trước đó đã phản đối kịch liệt nhất vì ai cũng rõ việc chi tiêu cho công việc này như thế nào trong nhiều năm qua. Vấn đề quan trọng không chỉ đối với các nhà chiến lược, song ai cũng nhận thấy đó là Đường lối giáo dục! Việt Nam hiện không có những nhà sách lược để áp dụng những gì đã có sẵn từ các đại học khác trên thế giới, hà tất bàn đến đã có nhà chiến lược nào chưa về giáo dục!
Đáng lý ra người dân ai cũng mừng trước con số thành quả giáo dục đạt 100% từ Mầm Non, Tiểu học đến Trung học, Đại học, nhưng càng sinh lo lắng, phản ứng vì nó chỉ là những con số ảo của một nền giáo dục đã thành bệnh kinh niên: Nói Láo!
- Quy định khi chấm thi “Không tính lỗi chính tả. Không yêu cầu viết thành đoạn văn”. Vậy 12 năm nhọc công dạy dỗ học sinh tiếng Việt làm gì để bài thi tốt nghiệp không tính lỗi chính tả!? Đó là nội dung biên bản thống nhất hướng dẫn chấm thi môn ngữ văn kỳ thi tốt nghiệp THPT năm 2011 của 11 tỉnh ĐBSCL.
-Đó là thành quả của hàng loạt sai lầm trong các sách giáo khoa như “giun hô hấp bằng mang, cá chép thở bằng phổi...” Tất nhiên là hệ lụy khôn lường với các thế hệ tương lai!
 
- Hệ lụy khôn lường khi một Đại chủng sinh phải trả lời câu hỏi sau trong kỳ thi sát hạch khi làm bài triết học: "Đạo CG lấy bác ái làm đường lối truyền bá Phúc Âm. Người CS áp dụng đấu tranh giai cấp để bành trướng chủ nghĩa. 2000 năm rồi, GHCG mới thuyết phục được một tỷ người vào đạo. Còn chủ nghĩa CS chỉ trong vòng 50 năm đã chinh phục được một nửa thế giới. Vậy hãy so sánh xem đường lối nào hữu hiệu hơn, và anh chọn đường lối nào?"  Nếu chọn bác ái làm con đường thực hành chức linh mục sau này thì hãy đợi đấy! Còn nếu chọn đấu tranh giai cấp xem như đã bán linh hồn cho ma quỷ. Cho dù là chuyện nín thở qua sông, nhưng một khi đã bán linh hồn rồi còn gì nữa không bán được! Đó là thảm họa cho chương trình đào tạo Linh mục tu sĩ tại VN và có lẽ tại quê hương này chỉ có Dòng Đồng Công Cứu Chuộc là khước từ thứ giáo dục phi nhân bản này!
Từ chủ thuyết một đàng làm một nẻo, nên tại học đường bài học lý thuyết một đằng, bài tập một khác: cụ thể về môn toán, sách soạn giải tích lớp 12 chương trình nâng cao, trang 57 có ghi: “Chú ý tập xác định của hàm số lũy thừa y=xa  tùy thuộc vào giá trị của a. Cụ thể: Với a nguyên dương, tập xác định là R; Với a nguyên âm hoặc bằng 0, tập xác định là R{0}; Với a không nguyên, tập xác định là (0;+∞)”. Ông Hà Văn Chương, giáo viên Trung tâm luyện thi Vĩnh Viễn (TP.HCM) cùng nhiều giáo viên cho biết: “Trường hợp a không nguyên, tập xác định là (0;+∞)  là sai”. Quý vị đã chứng minh: Tìm tập xác định của hàm số y=(1-x)  ở trang 60 để giải ta có: y=(1-x)   = nên hàm số được xác định «» x ≠1 trong khi đó đáp số trong sách trang 151 là (-∞;-1) , đây là kết quả sai...cùng biết bao sai lầm khác không kể hết!
Lẫn lộn giữa Tú Xương và Nguyễn Khuyến!
Cô Nguyễn Thị Bích Thuận, giáo viên ở Q.Tân Bình, TP.HCM liên lạc với Báo Thanh Niên phản ánh lỗi sai sót hết sức cơ bản trong cuốn 162 bài văn chọn lọc dành cho học sinh lớp 7 của Nhà xuất bản ĐH Quốc gia TP.HCM. Cô dẫn chứng: ở dòng 26 trang 11 có nội dung: “Hay như Tú Xương cũng có bài thơ Khóc Dương Khuê để nói lên tình cảm của mình với bạn...” Trong thực tế bài thơ này là của nhà thơ Nguyễn Khuyến.
Do đó một chuyện lạ khác cũng chỉ xảy ra tại Việt Nam: học tại chức nhưng nhận bằng “chính quy”. Trên các báo đều phổ biến: ‘Sinh viên hệ vừa làm vừa học tốt nghiệp năm 2010, nhận bằng vào tháng 1-2011 của trường ĐH Quốc tế Hồng Bàng hết sức ngỡ ngàng khi nhận bằng ghi loại hình đào tạo là “Chính quy - vừa làm vừa học”.
Trả lời về việc này, ông Nguyễn Mạnh Hùng - Hiệu trưởng trường Hồng Bàng cho biết: “Do khóa này chưa nhận được bằng mới để cấp, phải cấp bằng cũ. Trong phôi bằng cũ, tất cả các mẫu đều có ghi chữ chính quy, vì thế phòng đào tạo linh động đề xuất lên phó hiệu trưởng được ghi thêm dòng “vừa làm vừa học” vào loại hình đào tạo”. Trên thực tế, ở mẫu bằng cũ trước tháng 9-2010, mỗi loại hình đào tạo Bộ GD-ĐT đều có phôi bằng tương ứng, vì thế giải thích của lãnh đạo trường ĐH Hồng Bàng là không thỏa đáng!
Về trường hợp Cao Đẳng Kinh tế - Kỹ thuật Sài Gòn (SAIMETE) trong nhiều năm qua, chỉ có một mình hiệu trưởng tự tay ký tên đóng dấu, không ai có quyền hết! Đó là ông Phạm Phố - Hiệu trưởng kiêm Chủ tịch HĐQT, đã tự ý cho vay số tiền lớn, tương đương 44,6% vốn cổ đông của nhà trường mà không có tài sản thế chấp, không thông qua Hội Đồng Quản Trị cũng như Đại hội cổ đông và nguy cơ mất số tiền lớn rất cao!
- Nay VN có thêm từ đậu oan, chấm oan…chết oan! Xin ghi lại mấy nỗi niềm của dân oan từ tệ nạn giáo dục:
- “Tôi lo lắng không biết có chuyện chấm thi lại hay không. Trong khi ngày thi ĐH cũng gần kề. Con tôi đang đi ôn thi ở Cần Thơ, điện thoại về cháu rất lo lắng, bởi môn văn và toán cháu làm không được tốt lắm”. Lời Chị Nguyễn Anh Thư, một phụ huynh ở Cà Mau.
- “Thi xong, em cũng không tự tin là mình đậu tốt nghiệp, chứ đừng nói với số điểm cao. Giờ mà chấm lại, thì đúng là “bi kịch” cho em, mà ngày thi đại học lại sắp đến. Bạn bè em đứa nào cũng đang lo lắng, có hay không chuyện chấm thi lại”. Lời của thí sinh Lê Thanh Toàn, ở Cà Mau.
- Một giáo viên tham gia chấm thi thất vọng: “Với hướng dẫn chấm thi môn văn của 11 tỉnh ĐBSCL, thí sinh chỉ cần có viết chữ là có điểm. Môn văn mà điểm 8, điểm 9 đầy cả ra. Nhìn kết quả điểm thi của lớp tôi dạy, tôi thấy nhiều em đậu... oan”.
- GS-TS Võ Tòng Xuân - Hiệu trưởng trường ĐH Tân Tạo “Ngày xưa học sinh tốt nghiệp tú tài đã có thể đi làm nuôi sống gia đình. Còn bây giờ học sinh tốt nghiệp tú tài ra trường không thể làm được gì”.
Quả là một vũng lầy trong giáo dục VN ngày nay, môn nào cũng chấm mở hết chỉ còn một cái mở nữa mà chính quyền CS sẽ không bao giờ chịu mở, nên người dân phải tự vùng lên để mở cửa Tự Do, Dân Chủ cho Việt Nam!
Tài liệu tham khảo:
-Nguồn Kinh Thánh Tân ước
-Nguồn các báo Thanh Niên, Tuổi Trẻ Online.

  

Chương 7 Tuổi trẻ và tội phạm tại Việt Nam

 Chương 7

Tuổi trẻ và tội phạm tại Việt Nam
 
Đặc điểm tội phạm tại Việt Nam ngày nay: người cao tuổi mang tội danh phản động vì yêu nước hoặc vì sợ hãi mà ngầm bán nước, giới trẻ ngày càng trẻ hóa trong phạm pháp hình sự dã man.
Một học sinh lớp 10 giết người như các báo vừa đưa tin, giết người chưa đủ mà còn phải phanh thây, thẻo ra từng miếng thịt, truyền thống người miền Nam vốn chân chất hiền hòa nay cũng đầy những vụ giết người từ trộm chó, giết người rồi đốt thành tro than để phi tang, thay vì trở nên ‘con người như thánh hiền’ theo chủ nghĩa Mác, hậu quả những ai theo Mác đều xem súc vật còn quý hơn con người và phải biến ‘loại sậy biết suy nghĩ’ này xuống hàng thảo mộc: giết người đi vì trí thức còn ‘không đáng cục phân’ với Mao hay quan điểm Tào Tháo ‘Văn nhân vô hạnh’!
1. Thiếu vắng hình ảnh những vị lãnh đạo tinh thần khả kính, một đất nước với nhiều chùa chiền, nhà thờ làm mới khang trang nhưng chỉ làm gợi nhớ hình ảnh của bọn đạo đức Pha ri siêu giả hình: tôn giáo trở thành phương tiện tuyên truyền, nên quy hướng về hình thức làm đẹp chế độ hơn là tải đạo làm người! Tôn giáo không tạo ra được thần tượng như với Công giáo hiện tại không đếm được với mười ngón tay qua hình ảnh đức Tổng Kiệt, Đức Cha Oanh, Lm Nguyễn Văn Lý…còn vì chúng ta là phàm không thấy được sự cao siêu của hàng Giám mục Việt Nam đang làm nên gọi là ‘mầu nhiệm’! Phật giáo trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, tiếng dân oan kêu thấu đến trời, song không thấy một ngọn đuốc cháy lên để soi đường cho chúng sinh!?
- Người dân Việt Nam đang trông chờ một ngọn đuốc Bồ Tát, ‘đốm lửa đỏ rừng’, nhiều ngọn đuốc Bồ Tát, chục vạn đến triệu triệu ngọn đuốc Bồ Tát sẽ cháy sáng lên hầu chuyển hóa dân tộc này như đã từng sáng lên một thời thịnh vượng cho dân tộc Việt Nam dưới đời nhà Lý!
Người Việt đã quên đi truyền thống trong cộng đồng dân gian ‘Tính dân chủ trong văn hóa Việt Nam thể hiện rất rõ nét qua quan niệm của dân chúng về quyền lợi và trách nhiệm hai chiều giữa thần linh với con người dương thế. Con người có trách nhiệm thờ cúng thần thánh và ngược lại, thần thánh cũng có trách nhiệm phù hộ cho người được sống an lành, tai qua nạn khỏi.
Ở trong làng, khi lụt lội kéo dài, người dân cầu thần giúp giải lụt không có hiệu quả, thì lập tức họ đem tượng thần dìm xuống nước, để cho thần cùng chịu chung cảnh lụt lội với dân chúng. Khi nắng hạn lâu, nông dân làm lễ cầu đảo, mang tượng thần, bàn thờ thần đi ngoài nắng để cho thần cùng chịu nắng hạn vói nông dân. Thường thì sau lễ cầu đảo, Trời có mưa, dù mưa nhỏ.[1]
 
Đã đến lúc phải mang những ông thần quốc doanh mà dìm xuống nước hay mang ra phởi nắng trên đất nước này!
2. Nhân cách lãnh đạo định hình nhân cách quốc gia, trong lịch sử cận hiện đại hầu như chưa có chứng minh nào về một ‘lãnh tụ cộng sản’ mà không làm điều gian ác! Và tất nhiên sự ác giết người triệt hạ con người không có trong bài học thành nhân –Esto Vir. Trên các phương tiện truyền thông đều nhắc đến sự kiện quan trọng đánh dấu mốc lịch sử về chuyến đi Tàu của nguyên Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu vào năm 1990, với những điều ước đến nay vẫn còn giấu giếm chưa được công bố và cũng đầy các bản tin ‘ông vua’ Lê Khả Phiêu bán nước vì mê gái Tàu! Điều này các đảng viên từ dưới lên trên đều biết! Song vẫn bám theo kiểu ‘nước chảy bèo trôi’ cùng nhau mà tồn tại!
Với người CS thời có thể dùng bất cứ phương tiện gì miễn là đạt mục đích cho cá nhân nhân danh đảng, và cho tập đoàn thống trị nhân danh dân tộc!
Một đất nước bị hỏng ngay từ gia đình của chính những lãnh tụ CS và tất nhiên hậu quả đến toàn bộ cơ cấu hạ tầng thuộc mọi tầng lớp trong xã hội!
3. Gia đình trở thành nguồn gốc của tội ác: như nguyên Thống đốc ngân hàng đã nhận hối hộ trong các vụ in tiền, hà tất người con của Lê Đức Thúy là Lê Đức Minh trở thành kẻ bị hoen ố từ nguồn gốc của cha mình và cả chính bản thân khi chạy chối để thoát cái ô danh xấu xa khiến càng sa lầy về nhân cách! Hình ảnh tha hóa của chế độ qua bóng dáng cha con thứ trưởng thương mại Mai Văn Dâu, hối lộ tham ô…ăn chơi nhất Hà thành!
 
Ở đây không kể hết về sự trụy lạc suy đồi của một triều đại, từ con cái đến cháu chắt của bao đời Tổng bí thư liên can đến những việc giết người trong tình ái ghen tuông đến ăn chia lời lỗ trong các thương vụ! Lịch sử là một sự lập lại nhất là về những cuộc đánh nhau, nhưng nơi đây về những băng hoại chưa từng xảy ra với dân tộc này!
Nơi nào chủ nghĩa cộng sản còn tồn tại, cũng như các chế độ quân phiệt và độc tài đều có dấu ấn xấu xa lạm dụng tước đoạt những quyền cơ bản của con người, người dân trong các chế độ này hầu như hoàn toàn bị trấn lột!
4. Môi trường xã hội:
Hàng loạt các vụ phạm tội của giới trẻ gần đây đang gây lo ngại về tình trạng gia tăng bạo lực tội phạm đã bị trẻ hóa.
Trung tâm Nghiên cứu tội phạm học và phòng ngừa tội phạm thuộc Học viện Cảnh sát nhân dân đã nghiên cứu về tội phạm giết người trong giai đoạn từ tháng 1-2007 đến 9-2010, với trên 4.000 phạm nhân đang thụ án tại bốn trại giam thuộc Bộ Công an quản lý. Kết quả cho thấy độ tuổi phạm tội của tội phạm đang trẻ hóa và mức độ ngày càng hung hãn.
5. Tỉ lệ độ tuổi của tội phạm giết người
Theo các tài liệu nghiên cứu, tội phạm giết người trong độ tuổi thành niên đang tăng. Trước kia tội phạm giết người trong độ tuổi từ 30 đến dưới 45 chiếm số lượng cao nhất, nhưng giờ giảm còn 34% so với 41% của độ tuổi 18 đến dưới 30 (độ tuổi từ 14 đến dưới 18 chiếm đến 17%). [2]
 
Động cơ giết người từ những mâu thuẫn nhỏ do nhiều nguyên nhân đã tích lũy như bị ức chế, bị stress tích tụ mà không được giải tỏa, nếu gặp phải tình huống xung đột, đối tượng sẵn sàng thể hiện ra bằng những hành động không kiểm soát được dẫn đến việc giết người.
Kết quả của nghiên cứu trên cũng cho thấy có đến 46% đối tượng phạm tội có gia đình phức tạp, trong nhà có người thân dính líu đến các hoạt động phạm pháp, 18% có hoàn cảnh bố mẹ ly dị. Chỉ 4% phạm nhân có xuất thân trong gia đình bình thường.
Dư luận xã hội đổ tội cho games online, giới trẻ chém giết nhau như đang chơi game, thực tế cuộc sống khi có va chạm hay bị tấn công các em sẽ hành xử như trong thế giới ảo mà các em đã chứng kiến hoặc hành động với những trò chơi săn người, giết người!
Giới lãnh đạo cộng sản thật là ‘cởi mở’, họ mở toang mặc cho giới trẻ tha hóa trụy lạc để thanh niên có trò giải trí nhục dục đến sa đọa sẽ không còn ai phản kháng lại cái chính quyền thối nát! Chính quyền Hà Nội hiện nay chỉ kiểm duyệt lãnh vực nhân quyền, tự do, dân chủ, còn hết thảy về dâm ô trụy lạc, games online bạo lực hoàn toàn bỏ ngỏ.
6. Những hậu quả khôn cùng:
- Trong hàng loạt các vụ cướp, đâm, chém…vừa qua, hầu hết hung thủ đều trong độ tuổi rất trẻ, dưới 25, thậm chí chỉ mới 16–17 tuổi. Như vụ “cướp chém người truy đuổi” ở quận Tân Bình, 4 đối tượng chém anh Thanh và Tâm tại hẻm 622 Cộng Hoà, bị bắt hôm 11/4 cho thấy, đối tượng cầm đầu, Đạt “trắng” chưa đầy 25 tuổi.
-Chiều 3-9, tại huyện Đức Cơ (Gia Lai), nhiều người dân bàng hoàng khi nghe tin anh Hồ Đình Tân (22 tuổi) bị một học sinh lớp 10 dùng dao đâm nhiều nhát khiến anh Tân tử vong ngay tại chỗ. Nghi can Nguyễn Thanh Long (học sinh Trường THPT Lê Hoàn, huyện Đức Cơ) đã bị Công an huyện Đức Cơ bắt giữ ngay sau đó.
Theo Công an huyện Đức Cơ, câu chuyện đau lòng này xuất phát từ chuyện rất nhỏ: chiều 3-9, anh Tân tới một quán karaoke hát, uống bia và gặp nhóm của Long tại quán. Anh Tân đã mời Long và các bạn của Long uống bia nhưng Long từ chối khiến hai bên lời qua tiếng lại, giằng co trong quán.
Vụ việc tưởng như được giải quyết xong, hai bên đã “hạ nhiệt” khi có người vào can ngăn, ai đi đường đó. Rời quán karaoke, anh Tân cùng ba người bạn đi ngang qua Trường THPT Lê Hoàn thì gặp lại Long, tại đây anh Tân hỏi Long: “Sao chú còn nhỏ mà hỗn với anh?”, Long không trả lời, rút dao trong cặp đuổi đâm anh Tân nhiều nhát tới khi anh gục ngã.
- Người dân sống trên đường 17, P.Tân Quy, Q.7 (TP.HCM) còn sợ hãi khi nhắc về câu chuyện xảy ra từ giữa tháng 7, một cô gái mang theo cây xăm gạo gõ cửa nhà ông Phạm Văn Năm (68 tuổi), vừa thấy ông mở cửa cô gái này đâm ông gục ngã ngay tại chỗ.
Con gái ông Năm thấy vậy la lên kêu cứu rồi chạy ra ngoài hòng trốn thoát, tuy nhiên cô cũng bị hung thủ đâm nhiều nhát cho tới khi nhiều người dân nghe tiếng đã ập vào khống chế, bắt giữ hung thủ. Người bị bắt là Hồ Thị Bích Phương (25 tuổi, ngụ Q.4). Phương khai chỉ vì có mâu thuẫn trong chuyện tình cảm, quan hệ giữa Phương và con gái ông Năm, Phương đã tức giận, mang theo hung khí tới “xử” cha con ông Năm cho hả giận.
Quả thật, tỉ lệ thanh thiếu niên, học sinh, sinh viên phạm tội rất đáng báo động, theo thống kê của Công an TP.HCM, trong hai tháng 6 và 7-2011 trên địa bàn TP.HCM xảy ra hơn 900 vụ phạm pháp hình sự. Trong số này đối tượng phạm tội ở độ tuổi dưới 18 chiếm khoảng 24%, đối tượng có độ tuổi từ 18-30 chiếm hơn 55%.
 
7. Phương cách giải quyết:
 
Hãy vứt ngay chủ thuyết cộng sản lỗi thời ! Đừng nhân danh nó như một tiền đề ngụy biện chỉ đưa dân tộc trong đó có gia đình mình đến chỗ bại vong! Với năm trăm ngàn đô sẽ trở thành công dân Mỹ nhưng ngoài 14 thành viên Bộ chính trị, trung ương đảng…trong 3 triệu đảng viên được mấy người hội đủ số tiền như trên, tất cả chúng ta là nạn nhân của bạo tàn cộng sản và độc tài nên hãy cùng nhau tự cứu lấy chính mình! Có dư luận bọn tư bản đỏ đang dọn đường sang Bắc Triều Tiên, nhưng chắc chắn rằng cũng trong số đó không có các bạn, những người dân chân chất, những cán bộ công nhân viên, rất nhiều đảng viên thuộc cấp trung ương! Cho nên tất cả chúng ta phải sáng suốt trong vấn đề này!
 
Hãy tự cứu dân tộc mình! Không có Mỹ, Pháp nào cứu nữa đâu! Chúng ta đã bỏ mất cơ hội khi hai kẻ danh giá nhất hành tinh vào thời đại văn minh đến nhà mình! Nhưng chúng ta đã đánh đuổi họ đi! Còn Tàu chệt chỉ có Tàu thực, gặm nhắm dần cho đến khi nuốt trửng chúng ta!
Hãy cứu dân tộc mình bằng con đường mở ra cho các em khả năng khám phá trong công nghệ tin học, có thể trong vòng một thập kỷ nữa phương cách giáo dục sẽ khác hiện tại, nhưng ở đây và bây giờ - hic et num, đây chính là sân chơi cho các em song cũng là giáo dục đào tạo nhân tài trong thời kỳ mới thuộc thiên niên kỷ thứ III. Tất nhiên không thể trở lại phương cách giải trí cách nay hàng thế kỷ hay chỉ thập niên trước đây.
Cách mạng tin học là tiền đề cho cách mạng dân chủ hóa Việt Nam!
Theo con số thống kê mới nhất có đến 30 triệu người Việt sử dụng internet trong tổng số hơn 80 triệu dân! Nhưng thực tế hầu như không người Việt nào hiện nay không sử dụng phương tiện này hay chí ít trong gia đình cũng có đôi ba người sử dụng và thuật lại cho những người thân cùng nghe thấy!
- Bảo vệ gìn giữ môi trường chính là bài học tốt nhất để con người có cuộc sống quân bình trong một thế giới thay đổi nhanh!
Hãy tái lập trật tự tự nhiên qua những lần du khảo ở những khu vườn Quốc gia kết hợp với những phương tiện hiện đại như chỉ với một chiếc điện thoại di động cũng có thể mang đến hình ảnh cho đồng loại trên khắp địa cầu về sự vui buồn, cảnh đẹp, hạnh phúc hay khổ đau của con người và thiên nhiên, chỉ trong khoảnh khắc có thể mang lại sự cảm thông của mọi người trên khắp hành tinh!
Hãy dẹp ngay những thứ hội đoàn chỉ nhằm phục vụ cho mục tiêu tuyên truyền mà đối chiếu lại sau những bài học lịch sử đầy đau thương, bao thứ hội đoàn đó chỉ là công cụ của tập đoàn thống trị!
Hãy trả thầm quyền lại cho người dân để từ dân hình thành nên các tổ chức xã hội công dân theo khát vọng chung ở từng địa phương đến khát vọng nhân dân trong toàn xã hội qua Quốc Hội Lập Hiến hầu hình thành nên Hiếp Pháp trên nền tảng văn minh nhân loại đến giá trị phổ quát qua Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền!
- Tuổi trẻ luôn hiếu động để chứng tỏ khả năng của mình hướng về tương lai! Tôi có thể hiểu biết đến đâu? Khả năng của tôi đến đâu và tôi có thể làm gì, ngõ hầu tôi có quyền hy vọng những gì?
Hãy tha cho các cháu bằng chính lương tâm và trách nhiệm của người đã vào ngành giáo dục. Các cháu oằn cả vai từ tiểu học nhưng tốt nghiệp xong đại học nhiều em ngẩn ngơ, muốn tự tử vì không biết mình yêu nghề gì và sẽ làm việc gì với tấm bằng cử nhân!
Hãy hướng nghiệp và định hướng nghề nghiệp cho các em từ nhỏ, thay cho những danh từ mỹ miều gọi là ‘Định hướng xã hội chủ nghĩa’..v.v…Nói rõ ra là chuẩn bị cho các cháu một sự khai tuệ - maieutiquê, hộ sản về tinh thần để có thể theo từng trắc nghiệm tâm lý và từ các kết quả học tập mà hướng các cháu đến tương lai. Nhà trường ngày nay chỉ nói chuyện bay bỗng trên trời, thực dạy tại trường không là bao nhiêu, thầy cô giáo cốt lôi học trò về nhà dạy thêm, đó mới là chính khóa! Học đường lẫn lộn trong cái bóng mê mờ: Từ con người tối cổ đến con người tối tăm!
Hãy chọn ra những ca sĩ hát hay nhất để cất lên lời ca cho cả nước cùng hưởng một nền giáo dục bình đẳng, bác ái! Con anh, con tôi đều hưởng chung về chất lượng giáo dục. Người Thầy trở thành những Giáo viên hướng dẫn, những hộ sản tinh thần bên cạnh các em! Đây thật sự là một cuộc cách mạng giáo dục, chúng ta thực hiện được trên nền tảng cách mạng công nghệ tin học hiện nay và nhất là bằng cả cái tâm huyết trong vai trò kẻ sĩ theo truyền thống của dân tộc! ‘Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài’!
Môi trường sẽ biến đổi môi trường, chắc chắn games online hiện nay sẽ bị lỗi thời nếu những nhà giáo dục biết tạo những trò chơi mang đến sự hữu ích hơn cho chính gia đình của nhà giáo dục, người giáo dục cũng được hưởng những thành quả tốt từ giáo dục, nhưng mọi thứ ngày nay đều theo chiều hướng ngược lại ai cũng muốn mở trường cốt thu lợi nhuận thật nhiều, đó là những con buôn giáo dục với những lợi nhuận nhất thời đến ai cũng ham tiền dẫn đến sự lạm thu từ các nhà trường là vậy! Chắc chắn không có một hệ thống tổ chức giáo dục nào mà học sinh đi vệ sinh cũng thu phí, trong khi các khoản tiền phụ huynh học sinh là những khoản đóng góp khổng lồ hàng năm! Mọi thứ chỉ có dưới mái trường cộng sản VN như dấu ấn tham nhũng đã ăn sâu trong máu huyết của một nền giáo dục vong thân từ chủ nghĩa Mác, cũng như mẫu số chung cho bất cứ chế độ độc tài!
Chuyện người cha bán con để chơi games online…Những lãnh tụ cộng sản bán đảo, bán đất cùng tài nguyên để trở thành tư bản đỏ! Toàn dân Việt Nam trở thành nạn nhân của tập đoàn thống trị! Sáu chục năm qua với bao đau thương đổ xuống với dân tộc này! Chúng ta cần nhẫn nại hơn với cùng một thời gian như vậy hầu quét sạch thứ tư tưởng ngụy tín, vong thân ra khỏi dân tộc để có thể bước đi theo truyền thống cùng theo kịp nền văn minh mới mang tính nhân bản toàn diện!
-Chú thích:
[1] Nguồn vietluan.org - Cộng đồng và dân chủ qua nếp sống văn hóa Việt Nam của TS NguyễnVăn Trần.
[2] Nguồn Thanhienonline và Tuoitreonline


Chương 8 Giao thông Việt Nam và Nhân Quyền

Chương 8
Giao thông Việt Nam và Nhân Quyền

Giao thông là đi đường nhưng ở Việt Nam không có con đường!
Quả thật hơn nửa thế kỷ cầm quyền, những người CSVN đã không có kế sách toàn diện về giao thông! Trong chiến tranh họ giỏi cài mìn, đắp mô, giựt sập cầu cống để phá đường, trong hòa bình thời ngăn sông cấm chợ! Cái gọi là mở cửa chỉ để thoát thân và từ đó biến thành tập đoàn bóc lột hơn mọi thời đại của tầng lớp mới: Tư bản đỏ!  
Không thể gọi là đường lối của kẻ cướp – kẻ trộm chỉ chực ngày đêm đào tường khoét vách và tiếm đoạt tài sản của kẻ khác, chúng lắng nghe mọi động tịch! Đường lối của chúng là cơ hội để ăn trộm!
Tất cả hệ thống giao thông chính trên lãnh thổ VN, bao gồm phi trường phi cảng đều xây dựng từ người Pháp, nhất là với Hoa Kỳ để lại! Hơn nửa thế kỷ qua, mọi thứ chỉ là sự chắp vá những gì còn sót lại sau chiến tranh Việt Nam!
Nói đến VN ngày nay là nói đến ùn tắc giao thông, tham ô nhũng lạm, bán nước cho Tàu, việc hối lộ của Công ty Nhật với các viên chức cấp cao qua Đại Lộ Đông Tây – vụ án PCI, đánh dấu thời đại vong thân tột cùng của tầng lớp vô sản lưu manh lên cầm quyền qua những lời mỵ dân tại Việt Nam!
Tiền xuất khẩu gạo của Việt Nam vào hạng nhất nhì thế giới chỉ đủ để trang trải chi phí tai nạn giao thông, ước tính  mỗi năm có 9 ngàn đến 13 ngàn người thiệt mạng do tai nạn giao thông thiệt hại kinh tế cả tỷ USD!
Nguyên nhân:
Luật pháp lạc hậu: hệ thống luật pháp Việt Nam lạc hậu, có thể nói nhất nhì hành tinh, nó nằm ngay ở điều 4 của Hiến Pháp nước CHXHCNVN. Trong một thế giới đa phương từ kinh tế đến chính trị nhưng VC vẫn quyết tâm duy trì guồng máy độc đảng, biến hành pháp, tư pháp, lập pháp lẫn lộn dưới con mắt nhân dân: Họ vừa đá bóng …vừa thổi còi!
Lạc hậu từ nền tảng, cho dù luật gì họ cũng có nhất là vào thời bùng nổ thông tin chỉ cần sao chép và dán! Về giao thông với đủ mọi thứ luật nhưng như Bà kiến trúc sư cho chế độ CSVN, Luật gia Ngô Bá Thành cuối cùng đã quay lưng với đống luật của mình sản sinh và tuyên bố ‘Luật gì cũng có nhưng là luật rừng’!
Nhìn kẻ qua người lại từ thành thị đến nông thôn, mạnh ai nấy ‘chạy’, hiện rõ sự bát nháo của một xã hội đang quay cuồng trong mớ bòng bong luật rừng!
Hàng ngày qua các phương tiện truyền thông lề phải đầy ắp các tin vi phạm và sự trừng phạt song rất ít các thông tin về giáo dục giao thông, riêng với ngành công an như một trách nhiệm bổn phận, cảnh sát giao thông thích phạt hầu có cớ ‘làm luật’ với người dân hơn là tuyên truyền giáo dục luật lệ đi đường!
Việc hướng dẫn thi hành luật đến mọi công dân còn mang tính hình thức đại khái chiếu lệ cụ thể người dân vẫn dùng đồng tiền để mua giấy phép lái xe! Việc học luật hoặc kiểm tra để lấy bằng cũng mang tính hình thức. Mọi người có thể mua bằng giả, thậm chí phi công giả cũng được tuyển dụng miễn là có tiền đút lót, thực tế nhiều người học tốt làm bài tốt chưa chắc đã đậu bằng lái xe nếu không chịu chung chi!
-Vi điện tử hệ thống giao thông rồi bao phương tiện mua sắm máy móc đều vào tay các quan tham giống như đề án 112 nhằm xây dựng chính phủ điện tử hành chánh ở VN, nhưng bọn quan tham nằm ngay trong văn phòng Thủ tướng! Chúng đã tham ô và chia nhau số tiền 1160 tỷ đồng VN của đề án này! Đó là sự thật!
Bộ máy công quyền cố tình ngu dân hóa luật pháp, người dân càng không biết hoặc biết một cách lờ mờ, họ càng có cơ hội xử phạt dẫn đến mãi lộ dễ dàng hơn! Chủ yếu là tìm mọi cách xử phạt càng nhiều càng tốt! Bỏ vào công quỹ thời ít nhưng cho vào túi riêng là chuyện thường tình!
Công an đã không xây dựng được mạng lưới điều hành giao thông trong từng khu vực cũng như trên toàn quốc! Những chuyện lem nhem lớn nhỏ trong toàn hệ thống ‘thượng vàng hạ cám’ ăn hết tất tần tật như với các phương tiện camera quan sát, máy đo tốc độ di chuyển trên đường, họ đã lợi dụng việc trang bị và để nâng giá của thiết bị lên gấp nhiều lần so với giá trị thực của nó để bỏ túi!
Việc sử dụng các thiết bị hiện đại nhằm giúp cảnh sát GT giám sát theo dỏi xử phạt hành chính đối với người vi phạm luật GT, nhưng họ lại sử dụng không đúng, mục đích là dùng để sát phạt các lái xe với mục đích thu lợi bất chính, đã gây không ít khó khăn cho các lái xe thậm chí còn gây tai nạn khi đuổi bắt!
Theo các nguồn internet mà mọi người có thể truy cập, cảnh sát giao thông không muốn xử phạt nghiêm minh hầu kiếm chác qua những vụ vi phạm. Trên thực tế và tính toán hiện nay mỗi tuần kho bạc Nhà nước thu từ 6 đến 7 tỷ đồng tiền phạt  từ các lỗi GT của người tham gia GT, thì cũng có đến 12 đến 14 tỷ đồng ngoài khoản tiền phạt đó rơi vào túi cảnh sát GT ở các cấp.
Tất cả đều nằm trong hệ thống tham ô: các CSGT được bố trí vào những điểm chốt đều có giá chung chi cho cấp trên! Theo các cảnh sát viên cho biết họ phải mất hàng chục triệu đồng cho đến hàng trăm triệu đút lót cho cấp trên có thẩm quyền để được phân bổ những đoạn đường tùy theo vị trí. Do đó họ phải ra sức ‘làm luật’ để thu hồi lại vốn!
Lao động nghèo càng bị mãi lộ, qua việc thu giữ phương tiện của người vi phạm luật giao thông đã biến những gia đình lao động nghèo thành kẻ ăn mày khi phương tiện mưu sinh kiếm cơm qua ngày của họ bị tịch thu giam giữ vô thời hạn, chỉ vì lý do đơn giản không chịu hối lộ cho CSGT khi vi phạm. Họ đưa về chất thành đống giữa trời mưa nắng, rồi cho người thay đổi các bộ phận quan trọng! Bất hạnh cho những ai không chịu mãi lộ vì xe bị tịch thu tạm giữ… xem như đã mất cướp giữa ban ngày!
Trường Cảnh sát giao thông đào tạo phần lớn con em của chính họ, thế nhưng muốn được nhận cũng phải chạy trường đến hàng chục triệu đến hàng trăm triệu đồng và cứ mỗi kỳ thi muốn trót lọt với cái giá tiền cho mỗi môn ít ra từ 200 đến 300 ngàn đồng mới có được điểm trung bình! Tiền càng nhiều thì điểm càng cao! Khi tốt nghiệp phải lo tiền để vào những chỗ làm béo bở, hệ lụy phải tham ô, hối lộ…hay dùng bất cứ phương cách xấu xa miễn sao thu lại được vốn lẫn lời! Đó là sự thật những gì xảy ra dưới thời CS cai trị tại Việt Nam!
- Các trường Cảnh sát giao thông là những trường làm bằng giả, tổ chức học giả nhưng lấy bằng thật xếp loại đứng hàng đầu về sự gian dối tại Việt Nam! Nên hệ lụy tất yếu từ nhà trường ra đường đến chợ phải nhặng xị, rối loạn trong giao thông là vậy!
- Việt Nam dưới thời Cộng sản không có văn hóa giao thông!
Việt Nam có một hệ thống đường bộ và đường thủy rất thuận tiện hình thành theo thời gian từ thời dựng nước và giữ nước của người Việt! Hệ thống đường sắt xuyên Việt do công người Pháp xây dựng và để lại! Ngày nay trong bối cảnh toàn cầu hóa với các nguồn vốn ODA, nguồn vốn vay của nước ngoài trợ giúp, nhưng thay vì trở thành ngân sách phục vụ cho công cuộc phát triển kinh tế đất nước, số tiền to lớn này lại chảy ngược vào túi các quan tham tầm cỡ quốc tế như vụ Vinashin.
Việt kiều về thăm quê hương đều có nhận xét chung ‘Người Việt lái xe giỏi quá, nếu thi bằng quốc tế sẽ không có dân tộc nào giỏi hơn!’ Vì nhìn toàn cảnh lưu thông của Hà Nội cũng như Sài Gòn, nào xe chạy loạn xạ, lạng lách vượt đèn đỏ hay leo cả lề để tránh kẹt đường…xe gắn máy bủa quanh xe buýt và những phương tiện di chuyển công cộng này lao mình như những hung thần đường phố!
- Đặc biệt những hung thần này được gọi là ‘xe đời mới’, nghĩa là tiền ngân sách bỏ ra để thay xe cũ trước đây vì chiêu bài an toàn cho sự đi lại của người dân! Thế nhưng những phát hiện như đã tìm thấy về sự khai man khi mua những con tàu ‘mới’ về vừa chạy thử đã nằm ụ như Vinashin, những chiếc xe buýt cũng vậy: nhân danh cộng đồng mua xe mới để phục vụ dân, song thực tế mang về toàn xe cũ và trong chiết tính đã nâng giá để chia nhau miếng đỉnh chung từ thuế của dân! Nhiều chiếc quá cũ nên phanh thắng không còn giảm tốc độ được nữa và cứ thế chạy lao vào người cùng tài sản khách đi đường!
Hơn thế nữa, theo các nhà chuyên môn ‘như độ nghiêng, độ bám dính mặt đường, độ phẵng, tầm nhìn…chưa bảo đảm, ngay như trên đoạn đường dẫn vào đường cao tốc Trung Lương vừa đưa vào sử dụng đã xuất hiện nhiều vết nứt dài ở cả hai bên đường, có nơi vết nứt dài khoảng 25m. Và đường hầm Thủ Thiêm đã thấm rỉ nước trước khi khánh thành! Biết bao những khúc quanh khi phương tiện giao thông băng qua xe có xu hướng nghiêng và lật ra phía ngoài theo chiều của lực ly tâm vì mặt đường khi xây dựng không đủ độ nghiêng phía ngoài phải cao hơn phía trong đủ bảo đảm cho dãy bánh phía ngoài được tiếp xúc với mặt đường cho xe không bị văng ra ngoài, nhưng đường của Việt Nam thì làm ngược lại, như vòng xuyến qua cầu chui Gia lâm là một ví dụ điển hình!
Ngoài ra, mặt đường theo tiêu chuẩn Quốc tế luôn phải có độ bám dính và ma sát giữa mặt đường với lốp, mặt đường có các khe xốp để thoát nước tốt…ngõ hầu phương tiện không bị trượt lên mặt đường khi phanh hay lúc trời mưa, song đường của VN do sử dụng nhựa, đá dăm không đảm bảo tiêu chuẩn nên mặt đường quá nhẵn…khiến xe cộ dễ bị tai nạn kinh hoàng là vậy!
Hệ thống đèn tín hiệu cảnh báo chỉ dẫn không đồng bộ, nên hầu hết các tuyến đường thiếu biển báo, đèn báo chỉ dẫn GT, nếu có lại bị che khuất, đây cũng là nguyên nhân làm ùn tắc GT ở các nơi đường giao nhau và gây ra TNGT nếu kể ra thì còn nhiều bất cập….
Hầu hết các tuyến đường, cầu cống được đầu tư xây dựng từ vốn vay ODA đều chưa đảm bảo tiêu chuẩn kỹ thuật và nhanh xuống cấp đến mức báo động bởi tệ nạn tham ô trong ngành giao thông bấy lâu đã làm đau đầu của các nhà cho vay vốn không kém!
Theo các chuyên gia kỹ thuật và kinh tế, thì trong thời gian qua VN đã rất lãng phí về nguồn vốn ODA phục vụ cho xây dựng hạ tầng cơ sở đường sá, bởi thực tế mỗi đồng vốn vay chỉ có 40 %  là thực đổ xuống đường, 605% là rơi vãi khắp nơi cụ thể nước cho vay hưởng 30 %  và 30 % còn lại là tư vấn thiết kế giám sát và quan chức lãnh đạo các cấp của cả nước cho vay lẫn nước đi vay bỏ túi. Và như vậy, tất cả đổ xuống cho con đường, nhưng thực ra là người dân lao động phải chịu, vì chính họ mới là người đi làm đóng thuế để trả nợ vay chứ không phải Chính phủ trả nợ!
Người Việt đã, đang chứng kiến vụ PMU18, không chỉ người dân trong nước mà cả các nước trên thế giới. Thực ra có đến hàng trăm PMU thậm chí còn ghê tởm hơn PM18 nhưng chưa bị phanh phui đó thôi. [1]
Chúng ta đã biết, chi phí để xây dựng đường sá ở VN ta thuộc vào loại đắt nhất trên thế giới, cứ đi vay về rồi phá, chưa trả hết nợ thì đường đã hỏng thật là quá lãng phí!
Cục đăng kiểm
Xe cộ lưu thông tại Việt Nam hiện nay thuộc loại cũ nhất, xuất xứ từ những bãi rác khắp các nước trên thế giới, đó là một trong những lý do tai nạn xảy ra liên tục khắp mọi nẻo đường, đặc biệt cơ quan đăng kiểm đã bán giấy phép lưu hành nhiều hơn là thực hiện kiểm tra trung thực như pháp luật qui định.
Theo đường lối của đảng CSVN mà trước đây ai học chính trị cũng phải trải qua ‘Kết hợp công nông nghiệp hiện đại với thô sơ…’ Cách nói thì thật đơn giản nhưng hệ lụy với bức tranh toàn cảnh: trên cùng một tuyến đường chật hẹp nào là ô tô, xe công nông, xe máy, xe bò, xe ngựa, xe đạp và kể cả tàu hoả…rồi đến người đi bộ và thậm chí là cả súc vật…Tất cả diễn ra trong sự kinh hoàng của người dân từ những chiếc xe công nông ở các tỉnh lẻ đến những chiếc xe buýt hung thần nhào lộn, lạng lách để đón khách trong thành phố khiến ai cũng kinh hoàng! Nhưng chịu đựng mãi thành thói quen như dân gian Việt Nam ngày nay hay an ủi nhau ‘Đành phải sống chung với lũ thôi…’!
- Đúng là đường không ra đường, lối không ra lối! Giao thông là đi đường, nhưng Việt Nam chưa có con đường ra là vậy!
Dân cư đều tập trung quanh các thành phố lớn nên vào giờ cao điểm mọi phương tiện đều chạy vào trung tâm với mật độ quá cao, tất yếu sinh kẹt xe! Nhìn cảnh sinh hoạt của người dân tất nhiên là thiếu văn hóa, quá hỗn mang nhưng xét đến cùng bọn cướp chính quyền, tham quyền cố vị, bất tài vô tướng mới thiếu văn hóa hơn! Khiến một dân tộc hỗn mang vô trật tự!
Một thượng tầng kiến trúc hoàn toàn vay mượn, lỗi thời và cơ sở hạ tầng lạc hậu so với các nước láng giềng cũng như trong bối cảnh toàn cầu trong thời hội nhập!
Thượng bất chính hạ tắc loạn, từ sự thiếu nghiêm minh của tầng lớp lãnh đạo đến từng cảnh sát giao thông, ai cũng muốn thu vén về cho riêng mình, nên ý thức của người dân trong giao thông rất kém, họ xem thường mạng sống của chính mình và tha nhân. Những con đường cao tốc như Trung Lương…lại càng xảy ra tai nạn! Đại lộ Đông Tây mới khánh thành đã biến thành những nơi họp chợ, và rác rến đầy ắp từ nhỏ đến lớn dọc hai bên đường!
Ngoài ra những chuyện thường ngày như phóng nhanh vượt ẩu để tranh giành khách, nhồi nhét đã xẩy ra không biết bao tai nạn kinh hoàng!
Chính phủ Hà Nội hiện nay hoàn toàn dựa vào nguồn vốn ODA để xây dựng các tuyến đường giao thông, phần lớn là các con đường liên tỉnh. Đây là những dự án dễ vay, khó kiểm tra, nhất là việc đền bù giải tỏa thường không tốn phí là bao, song dễ đội giá để chi nhau miếng đỉnh chung!
Việc buôn bán chính sách cũng là một trong những nguyên nhân gây đình trệ trong việc giải bài toán giao thông, cụ thể như ông Bộ trưởng vừa rời nhiệm sở giao lại cho ông mới đầy huênh hoang, cũng chỉ là những con rối từ sự chi phối mãi lộ của Trung Quốc. Viên cựu bộ trưởng trong suốt nhiệm kỳ không để lại dấu ấn nào khác ngoài việc buộc người dân phải đội nón bảo hiểm dưới chiêu bài an toàn giao thông, nhưng thật sự chỉ là tạo thị trường tiêu thụ nhựa tái chế biến thành nón bảo hiểm của Trung Quốc! Theo thống kê sau khi có chiến dịch này số người chết vì tai nạn giao thông lại nhiều hơn trước đó![2]
Quả thật việc buôn bán chính sách đã đưa đất nước đến thảm họa tột cùng!
Người dân ai cũng nhận ra nhưng đành cuối đầu thầm lặng chịu đựng trước chế độ công an trị mà ngay chính những cảnh sát giao thông kia cũng là nạn nhân của tập đoàn thống trị đang bán chính họ! Chính những nhà sản xuất mũ đã phải cống nộp cho các quan chức Chính phủ với giá bao nhiêu để Thủ tướng ra được chủ trương này?! Chính phủ chưa hề có giải pháp để kiểm tra chất lượng mũ và việc đền bù cho nạn nhân khi sử dụng mũ bảo hiểm của các nhà sản xuất này mà vẫn gây ra thương vong. Bởi nhà nước ra lệnh đội mũ bảo hiểm khi tham gia GT sẽ giảm tai nạn GT? Thực tế thị trường Việt Nam đầy các loại mũ do Trung Quốc chế tạo kém chất lượng!
Đến chuyện cho phép nhập xe ô tô cũ, khi xe ào ạt nhập về do giá hời từ các nghĩa địa xe hơi trên thế giới. Nhưng sau đó đã ra lệnh đánh thuế nhập khẩu lên đến 601% khiến chủ trương cho nhập xe cũ tan thành mây khói! Nhiều doanh nghiệp lao đao, các nhà đầu tư phá sản. Nhưng vấn đề là bài học từ các thế hệ hậu duệ Mác, đó là các nhà đầu tư sản xuất, lắp ráp ôtô trong nước đã mua các quan chức Chính phủ bao nhiêu để có những quyết định quay hẳn 180 độ như vậy ?
Chính nhà nước CSVN đã tạo nên một xã hội đen trong sự cấu kết giữa các cán bộ Nhà nước từ trung ương, những kẻ buôn lậu có hệ thống theo chỉ đạo của bọn Tàu cộng Hán gian!?
- Lý luận của nhà nước: Số người chết do tai nạn giao thông vẫn nằm trong phạm vi cho phép! Đó là lối ngụy biện vô cảm, vô lương tâm của nhóm quân phiệt đảng trị đang cầm quyền! Hàng ngày có từ ba chục đến năm chục hay nhiều hơn nạn nhân chết vì tai nạn giao thông và suốt nửa thế kỷ qua đảng cộng sản đã ngự trị bằng bạo lực qua nòng súng, thật sự là con số âm thành tựu đối với dân tộc này!
- Đảng Cộng sản là một chủng loại đã biến đổi gene con người thành loài vô cảm với đồng loại!
Hiện tại chính phủ Việt Nam của người Việt Nam hay ‘chú phỉnh’ từ một nước nào khác đến đây cai trị giòng giống Con Rồng Cháu Tiên!?
Theo các nhân chứng tại Văn phòng chính phủ, cơ quan đầu não của bộ máy hành chính trung ương: lịch trình làm việc của quý ông trung ương tại số 01 Hoàng Hoa Thám, Hà Nội từ 8 giờ sáng chen chúc nhau đến chỗ làm việc, đọc báo đến 9 giờ, trà nước bàn chuyện thời sự đến 10 giờ, ngồi vào bàn làm việc 45 phút, thế rồi đi ăn trưa do Văn phòng trả chi phí. Chiều 2 giờ đọc báo, trà nước bàn chuyện thời sự tiếp, khoảng 4 giờ đi chơi thể thao…mọi ngày như mọi ngày!
-Đặc biệt nơi đây toàn con ông cháu cha, bộ máy ở đây chỉ có phồng ra với các phòng ban tăng thêm để có thể dung nạp con cháu họ vào làm việc! Văn phòng Thủ Tướng cùng chung số phận với cái danh u ám của các Ủy Ban Tỉnh Thành khác - Ủy Ban Dưỡng Lão Nhân Dân, song thật sự đúng hơn như trong chính giới cầm quyền họ gọi nhau : Những nhà trẻ trung ương!
Như vậy xin hỏi với cách làm việc như vậy sẽ giỏi về tán dốc, nói khoét, tuyên truyền giả dối…làm sao có thể giải được bài toán lưu thông mà chính họ nơi mỗi cá nhân không có con đường để mở lối ra, ai nấy đều chực trông chờ vào bộ máy khổng lồ của nhà nước cứ phình ra trên đôi chân ngày càng teo lại!
Giải pháp: Ordo Ab Chaos! Trật tự từ hỗn mang!
- Giải quyết bài toán giao thông tại Việt Nam là vấn đề toàn diện, trước hết đó là mang lại triết lý sống bộ mặt người cho toàn xã hội, xua tan thứ duy vật thấp hèn cộng sản chỉ đưa con người đến tha hóa trụy lạc súc vật!
- Phổ biến hệ thống luật pháp biết tôn trọng chính mình và đồng loại trên căn bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền 1948 và thực thi các Công ước về quyền dân sự và chính trị của Liên Hợp Quốc.
- Đào tạo và sắp xếp hợp lý nguồn nhân lực cho lực lương cảnh sát giao thông, nhất là lương và phụ cấp cùng khen thưởng. Từ trung ương phải có đội ngũ thật sự trong sạch từ bên trong tâm hồn qua thể nghiệm chính trị trên chính trường với sự tuyển chọn của công dân. Cuộc sống minh bạch nầy tỏa sáng trong sinh hoạt thường ngày và trở thành những tấm gương trên khắp mọi miền đất nước!
- Nghề lãnh đạo là một sự hy sinh cho dân tộc cùng đồng loại…hà tất không phải là chỗ để tranh giành chia chát miếng đỉnh chung! Sự minh bạch công khai là thước đo thuộc phạm trù này.
- Ngoài ra những vấn đề như ách tắc giao thông chỉ là phương cách thực hiện thuộc phạm vi kỹ thuật của hệ điều hành giao thông như ngày giờ, thông báo cho dân chúng nên tránh ra vào đường nào qua các hệ thống thông tin của đài FM ngay tức thời chẳng hạn để tránh những nơi kẹt xe…Như trước 1975, con đường Hiền Vương nay là Võ Thị Sáu – Sài Gòn, mặc dù mật độ giao thông dày đặc, rất nhiều đường cắt ngang nhưng không bao giờ kẹt xe như hiện nay vì rằng trình độ Cảnh sát giao thông rất cao đã tổ chức một hệ thống đèn xanh tự động thật nhịp nhàng trên suốt chặng đường giao thông giúp người đi đường vừa qua chặng đèn xanh này tiếp theo sẽ là đèn xanh và liên tục như vậy đến cuối đường! Thật tuyệt vời! Đây là những vấn đề không khó, trừ khi một nhà nước muốn hành dân hay thật sự không muốn phiền dân nhưng do sự dốt nát cùng trí đoản mà ra!
Theo thông tin mới nhất từ các báo lề phải, Hà Nội vừa mất đi 7 tỷ VND cho việc phân luồng giao thông xem như đã thất bại hoàn toàn! Chỉ với những chuyện nhỏ như vậy đã không sắp xếp được trong tổng dự toán 14 tỷ cho việc phân làn xe cho bớt kẹt đã không kết quả! Chỉ có điều chắc chắn số tiền đã chạy vào túi các quan tham Hà Nội là an toàn cho sự hiện diện của các ‘đồng chí’ tại những quán phở Hà Nội với giá 50USD một bát!
- Những khoản tiền như bảo hiểm nhân mạng, giao thông trong tình trạng mua bán tràn lan và đây là nguồn thu rất lớn để phục vụ công ích nhưng hãy còn xa vời lắm vì có một tỷ lệ nghịch giữa việc tái thiết quốc gia và túi tham không đáy của các đảng viên cộng sản từ trung ương đến cơ sở!
 - Thu từ xử phạt hành chính là nguồn thu lớn, nếu tính bình quân mỗi tuần thu 6 tỷ đồng mỗi năm 52 tuần x 6 tỷ = 312 tỷ đồng nếu thu tốt không bị thất thoát thì có đên nghìn tỷ đồng cho mỗi năm. Nhưng tất cả gọi là nạp vào kho bạc nhà nước, nhưng sự thật chỉ có trời biết! Như câu chuyện 17 tấn vàng của miền Nam để lại khi miền Bắc chiếm đóng, chỉ có cha con Lê Duẫn, Lê Đức Thọ, Phạm Văn Đồng biết đã chi tiêu vào việc gì!?
- Bãi bỏ ngay việc tạm giữ phương tiện giao thông và xử phạt nghiêm minh theo luật định.
- Tư hữu hóa toàn bộ các phương tiện giao thông, ngoại trừ những phương tiện thuộc quốc phòng, an ninh quốc gia.
- Một khi có được tính minh bạch từ các nhà lãnh đạo như quy hoạch đô thị, khu dân cư đều công bố rõ ràng cho toàn dân. Hiện nay gia đình, người thân cán bộ đảng viên đều biết trước nên dẫn đến tệ nạn đầu cơ, tham ô là tất yếu!
- Hãy chuyển bộ máy tuyên truyền dối trá mỵ dân bằng bước đầu cùng dân nói lời chân thật, đó là cùng nhau xây dựng một nền giao thông theo đúng luật chơi trong nước cũng như toàn cầu! Đừng ác với dân, mỵ dân lừa đảo nhân dân song với Tàu thời quỳ lụy!
- Giáo dục lòng tự hào dân tộc trong dân chúng, để họ tự cảm thấy xấu hổ khi các quốc gia khác trên thế giới nghiêm chỉnh chấp hành luật giao thông mà VN tại sao chưa làm được? Trước tiên với những nhà lãnh đạo càng thấy xấu hổ hơn và biết dân tộc này còn có văn hóa từ chức như một dấu hiệu về sự tự trọng của cá nhân trong lòng dân tộc!
Làm chính trị phải lì, đó là đức tính để tạo nên bản lĩnh cho nhân vật, nhưng không thể lì lợm theo kiều cố đấm ăn xôi! Lãnh tụ ngày nay không chỉ là nhân vật có bản lĩnh dân tộc nhưng còn phải có trình độ tri thức không chỉ trong lãnh vực chuyên môn về quản trị nhưng là những con người có óc thống quan về những vần đề toàn thể của thời kỹ trị, mỗi vấn đề đều nên qua ý kiến của các chuyên gia!
-Ước được như vậy, nếu quy hoạch hợp lý về mật độ dân cư, nhu cầu đi lại của người dân sẽ quân bình, tất yếu những vấn đề phức tạp trong an toàn giao thông, ô nhiễm môi trường, trật tự xã hội sẽ tự động được giải quyết một cách tự nhiên theo đúng qui luật của nó!
Về phía giáo dục công dân, giáo dục và tiếp tục giáo dục ý thức tự giác của con người từ sự hiểu biết pháp luật, luật lệ giao thông và rất cần thiết đó là kỷ luật chung nhằm phát triển cộng đồng.
- Hãy lắp camera trên khắp các trục lộ giao thông để quản lý trật tự an ninh và mỗi công dân cũng tự lắp camera cho chính mình. Luật là khát vọng của các công dân, song từ khởi thủy các công dân với những khát vọng chân chính sẽ hình thành một nền luật pháp nghiêm minh!
Chúng ta gần 100 triệu dân, cũng có trăm triệu cách giải quyết ách tắc giao thông nhưng vẫn có mẫu số chung: đó là bổn phận và ý thức chung về an toàn giao thông trong toàn xã hội.
Từ một nền văn hóa đồ đểu tản mạc hỗn loạn trong giao thông hãy cùng nhau biết khởi đầu để xây dựng những con đường cho ra đường, trường cho ra trường thay vì từ chợ, từ rừng rú man rợ đến trường như hiện nay – Ordo Ab Chaos!
- Chú thích:

[1]Nguồn Tham nhũng và nhân quyền VN    

[2] Bộ trưởng GT cũ Hồ Nghĩa Dũng và BTGT mới là Đinh La Thăng.

* Hệ thống giao thông Việt Nam

Nguồn: Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Các tuyến đường bộ chính
Các tuyến đường bộ, đường sắt, hàng không trong mạng lưới giao thông Việt Nam chủ yếu theo hướng Bắc Nam, phần lớn các tuyến đường thủy nội địa có hướng Đông Tây bởi hầu hết các con sông chính đều đổ từ hướng tây ra biển.

Mục lục

Mạng lưới giao thông

Hệ thống đường bộ

Bài chi tiết: Quốc lộ 1A
Hệ thống đường bộ chính tại Việt Nam bao gồm các con đường Quốc lộ, nối liền các vùng, các tỉnh cũng như đi đến các cửa khẩu quốc tế với Trung Quốc, Lào, Campuchia. Dưới đây là các tuyến Quốc lộ tại Việt Nam:
* Quốc lộ 22: Từ TP. Hồ Chí Minh theo hướng Tây bắc đi Tây Ninh, đến cửa khẩu Mộc Bài
Toàn bộ các tuyến đường Quốc lộ có tổng chiều dài khoảng 17.300 km, trong đó gần 85% đã tráng nhựa. Ngoài các đường quốc lộ còn có các đường tỉnh lộ, nối các huyện trong tỉnh, huyện lộ nối các xã trong huyện. Các tuyến tỉnh lộ có tổng chiều dài khoảng 27.700 km, trong đó hơn 50% đã tráng nhựa.

Hệ thống đường sắt

Bài chi tiết: Đường sắt Bắc Nam
Hệ thống đường sắt Việt Nam có tổng chiều dài khoảng 2600 km, trong đó tuyến đường chính nối Hà Nội – TP.HCM dài 1726 km, toàn ngành có 302 đầu máy, 1063 toa tàu chở khách và 4986 toa tàu chở hàng.
Các tuyến đường sắt từ Hà Nội:
Đường sắt Việt Nam hiện gồm có hai loại đội tàu hỏa là:
  • Các loại tàu khách, gồm: tàu liên vận quốc tế, tàu khách tốc hành và tàu nhanh, tàu khách thường và tàu hỗn hợp.
  • Các loại tàu chở hàng, gồm: tàu chuyên chở nhanh, tàu chuyên chở thường.
Hiện nay phần lớn đường sắt Việt Nam (khoảng 2249km) dùng khổ rộng 1,0 m, và toàn tuyến đường sắt Bắc Nam dùng khổ 1,0 m. Có 180 km dùng khổ 1,435 m là tuyến đường Hà Nội - cảng Cái Lân dùng cho tàu chở hàng[cần dẫn nguồn]

Hệ thống đường thủy

Bài chi tiết: :Cảng sông Việt Nam
Các tuyến đường thủy nội địa dựa theo các con sông chính như: sông Hồng, sông Đàmiền Bắc; sông Tiền, sông Hậu ở miền Tây Nam Bộsông Đồng Nai, sông Sài Gòn ở miền Đông Nam Bộ. Tổng chiều dài của tất cả các loại sông, kênh, rạch trên lãnh thổ Việt Nam khoảng 42.000 km, dài nhất là hai con sông: sông Hồng với khoảng 541 km và sông Đà khoảng 543 km. Sông Hậu là con sông có khúc rộng nhất ở huyện Long Phú (Sóc Trăng) và Cầu Kè (Trà Vinh) với chiều ngang khoảng gần 4 km.
Hệ thống đường thủy Việt Nam hiện đang đảm nhiệm 30% tổng lượng hàng hóa lưu chuyển trong nước, riêng khu vực Đồng bằng sông Cửu Long đảm nhiệm tới 70% lưu thông hàng hóa trong vùng. Các cảng biển chính hiện nay gồm: cảng Hải Phòng, cảng Cái Lân ở miền Bắc, cảng Tiên Sa, cảng Quy Nhơn ở miền Trung và cảng Sài Gòn, cảng Cát Lái ở miền Nam. Năm 2007, tổng khối lượng hàng hoá thông qua các cảng tại Việt Nam là 177 triệu tấn, trong đó hệ thống cảng Sài Gòn là 55 triệu tấn. Theo dự báo, dự báo lượng hàng hóa qua hệ thống cảng biển Việt Nam vào năm 2010 sẽ đạt 230-250 triệu tấn/năm và 500-550 triệu tấn/năm vào năm 2020[1].

Hệ thống đường hàng không

Hệ thống đường hàng không Việt Nam bao gồm cơ sở hạ tầng là các sân bay quốc tế và các sân bay nội địa. Các hãng hàng không của Việt Nam và một số quốc gia khác cùng khai thác.
Việt Nam hiện nay có tổng cộng 27 sân bay các loại có bãi đáp hoàn thiện, trong đó có 8 sân bay có đường băng dài trên 3.000 m có khả năng đón được các máy bay loại cỡ trung trở lên như Airbus A320, Airbus A321...

An toàn giao thông

Theo Bộ Giao thông Vận tải thì tính trung bình mỗi ngày ở Việt Nam có 35 người chết và 70 người bị thương vì tai nạn giao thông. Tổng kết sáu tháng đầu năm 2007 là khoảng 7669 vụ với 6910 người thiệt mạng và khoảng 6000 người bị thương. Theo những dữ kiện này của Ủy ban Giao thông Quốc gia thì con số tử thương trung bình đã tăng thành 38 người mỗi ngày vào giữa năm 2007.

Phương tiện giao thông đường bộ

Ở Việt Nam xe gắn máy (là loại xe mô tô 2 bánh) vẫn là phương tiện di chuyển chủ yếu của người dân. Hiện nay cả nước có khoảng 21 triệu chiếc đang được phép lưu hành, trung bình 4 người dân/ chiếc. Riêng tại hai thành phố lớn là Thành phố Hồ Chí MinhHà Nội tổng số xe đăng ký đã là 7 triệu chiếc chiếm khoảng 1/3 lượng xe lưu hành tại Việt Nam, đáp ứng đến 90% nhu cầu đi lại của người dân. Phần lớn xe gắn máy do các công ty của Nhật Bản, Đài Loan sản xuất tại Việt Nam cung cấp và một phần các loại xe rẻ tiền chủ yếu sử dụng tại các vùng nông thôn nhập khẩu từ Trung Quốc.
***